webnovel

chương 1

Ánh mặt trời nhạt dần khi ngày bắt đầu chuyển sang hoàng hôn, nhuốm vàng cả phòng nghiên cứu rộng lớn. Bàn làm việc của Ethan chất đầy những quyển sách cổ, bản đồ da thuộc, và các di vật kỳ lạ từ nhiều nền văn minh khác nhau. Ánh mắt anh chăm chú trên một cuốn sách bằng da cũ kỹ, với những ký tự mà chỉ có những nhà sử học như anh mới có thể đọc hiểu.

"Văn tự của người Ai Cập cổ đại," Ethan lẩm bẩm, ngón tay lướt qua từng dòng chữ. "Những bí ẩn vẫn chưa được giải đáp... Những gì họ giấu kín trong sa mạc này là gì?"

Cánh cửa phòng nghiên cứu khẽ mở, tiếng giày cộp cộp trên nền gạch khiến Ethan ngước lên. Đó là Lucas, người bạn đồng hành của anh trong suốt những cuộc thám hiểm nguy hiểm. Lucas bước vào với vẻ mặt nghiêm nghị, đôi mắt xanh sáng ngời lấp lánh sự kiên định.

"Ethan," Lucas lên tiếng, giọng trầm và mạnh mẽ. "Chúng ta nhận được một lời mời từ Viện Thời Gian. Có vẻ như họ đã tìm ra một thứ gì đó mới mẻ."

Ethan nhướn mày, cảm thấy hứng thú. Viện Thời Gian là tổ chức duy nhất trên thế giới sở hữu cỗ máy thời gian – một thiết bị mà các nhà khoa học cho rằng sẽ thay đổi lịch sử nhân loại. Và nếu họ liên hệ với anh, điều đó có nghĩa là họ đã phát hiện ra điều gì đó đáng giá.

"Họ đã nói gì?" Ethan hỏi, đứng dậy và tiến đến chỗ Lucas.

Lucas mở một tệp hồ sơ dày cộm và đưa cho Ethan. "Một nhóm khảo cổ đã tìm ra một ngôi đền bị chôn vùi dưới cát ở Ai Cập. Họ phát hiện ra một thứ gì đó bên trong, nhưng không thể tiến vào sâu hơn mà không gặp nguy hiểm."

Ethan cầm tệp hồ sơ, lật mở và đọc qua nhanh chóng. Những hình ảnh của ngôi đền cổ hiện ra trước mắt anh, các bức phù điêu đầy chi tiết, những ký tự cổ đại được khắc lên những tấm bia đá. Anh có thể cảm nhận được sự kích động trỗi dậy trong lòng mình.

"Chúng ta phải đi ngay," Ethan nói với một nụ cười nhỏ hiện lên khóe miệng.

Lucas khẽ gật đầu. "Tôi biết cậu sẽ nói thế."

Vài giờ sau, họ đã có mặt tại Viện Thời Gian, nơi mà cỗ máy thời gian khổng lồ đã sẵn sàng. Ethan và Lucas đứng bên cạnh những nhà khoa học khác, những người cũng háo hức không kém khi nhìn thấy bức màn của thời gian dần được kéo ra trước mắt họ.

Giáo sư Grant, người chịu trách nhiệm cho toàn bộ dự án, bước tới với vẻ mặt rạng rỡ. "Chúng tôi rất vui khi có các cậu tham gia chuyến đi này. Cỗ máy thời gian đã được hiệu chỉnh để đưa các cậu quay về Ai Cập cổ đại, thời điểm mà ngôi đền này vẫn còn tồn tại."

Ethan hít một hơi sâu, cảm nhận không khí xung quanh trở nên đặc quánh với sự hồi hộp. "Đây sẽ là một cuộc hành trình không thể nào quên."

Lucas đứng bên cạnh anh, đôi mắt lạnh lùng nhưng cũng đầy quyết tâm. "Tôi sẽ đảm bảo rằng chúng ta sẽ quay lại an toàn."

Cỗ máy thời gian bắt đầu vận hành, tiếng động cơ kêu ầm ĩ, ánh sáng chói lóa bao phủ cả căn phòng. Ethan và Lucas đứng vững, cảm giác cơ thể mình bị kéo giãn khi không gian xung quanh biến đổi. Tất cả mọi thứ trở nên mờ ảo, như thể họ đang chìm vào trong một cơn lốc thời gian vô tận.

Rồi, tất cả trở nên tĩnh lặng.

Họ mở mắt ra, đứng giữa một biển cát mênh mông, bầu trời xanh trong vắt và nóng rực của Ai Cập cổ đại. Trước mặt họ, ngôi đền bí ẩn hiện ra, vẫn vững chãi sau hàng nghìn năm bị chôn vùi dưới cát.

Ethan cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình tăng lên, không phải vì sợ hãi, mà vì sự phấn khích. "Bắt đầu thôi," anh thì thầm.

Lucas gật đầu, chuẩn bị vũ khí và thiết bị. "Đi nào."

Chương tiếp theo