Chương 45: Nhiệm vụ Huyền Thoại.
Triệu Thường Côn đôi mắt từ từ mở ra.
Hắn chớp chớp vài cái làm quen với ánh sáng.
"Chủ nhân cuối cùng cũng tỉnh lại..."
Hệ thống nói.
Triệu Thường Côn bật dậy, quan sát xung quanh, gương mặt hiển hiện lên ngốc trệ.
"Nơi này là...?"
Hắn đang nằm trên một chiếc giường bằng đá, bốn bức tường xung quanh cũng đều là đá, chính giữa căn phòng là một cái bàn với một ngọn đèn đặt ở giữa.
"Chủ nhân hiện đang ở Huyết Thù Yêu động, nơi ở của tộc Huyết Thù"
Hệ thống giải thích.
"Huyết Thù tộc?"
"Ta nhớ trước đó đang ở Đầm lầy chết đánh nhau với con Ngạc Ngư kia mà...?
Sao bây giờ lại ở cái nơi quái này chứ?"
"Đó đã là chuyện của hai ngày trước rồi"
"Hai...hai ngày...?"
Triệu Thường Côn ngốc trệ.
"Khi chủ nhân ngất xỉu do ảnh hưởng của Sát Thiên Ma Hoàng kiếm, chính là nữ yêu nhân kia đã mang ngươi ra khỏi khu đầm lầy đó, một thân nữ nhân cõng ngươi về chỗ này...thậm chí..."
Hệ thống còn định nói tiếp thì chợt một Thù yêu bước vào.
Triệu Thường Côn quay lại nhìn.
"Ngươi cuối cùng cũng đã tỉnh lại...
Cảm thấy thế nào?"
Thù yêu kia vừa hỏi vừa chầm chậm bước tới, uy nghiêm ngồi xuống ghế.
Nghe câu này Triệu Thường Côn mới chợt giật mình.
Hắn không còn cảm thấy cơ thể bị tà khí xâm lấn, cảm giác tốt hơn lúc trước rất nhiều.
"Ngươi là...?"
"Phải rồi, quên chưa tự giới thiệu, ta là Huyết Đại Thù Mẫu đời thứ tư của Huyết Thù tộc!"
Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.
"Ngươi là kẻ mà nữ yêu kia gọi là lão lão, đúng không?"
"Đúng là như vậy!"
Huyết Đại Thù Mẫu gật đầu.
"Ngươi có thể nói cho ta tại sao ngươi lại biết đến Vạn Cổ Yêu thành, có được hay không?"
"Chuyện này có thực sự cần thiết?"
"Nếu như không tiện nói ra cũng không sao.
Vậy mục đích thật sự của ngươi khi muốn đến Vạn Cổ Yêu thành là gì?
Đừng nói là ngươi đến Vạn Cổ Yêu thành là vì muốn giúp nữ vương đại nhân.
Ngươi có thể lừa được đại nhân chứ không thể qua mặt được ta đâu!"
"Ta không việc gì phải nói với ngươi cả!"
Triệu Thường Côn thản nhiên đáp.
Huyết Đại Thù Mẫu chợt thay đổi thái độ, trở nên bực tức, tay đập mạnh xuống bàn, làm ngã cả cây đèn.
"Con người khốn kiếp!
Nữ vương đại nhân là con gái ta, ta không cho phép ngươi lừa gạt nó!
Ngươi hãy mau cút khỏi nơi đây ngay lập tức!"
Bàn tay Huyết Đại Thù Mẫu run run lên.
Triệu Thường Côn liếc thấy chi tiết này, hắn nhận ra đây không phải là thái độ giận dữ, đây là thái độ của một mẫu thân muốn bảo vệ cho nhi nữ của mình.
"Mục đích ta đến Vạn Cổ Yêu thành vì vài lý do không tiện nói ra cho người khác biết được.
Ngươi yên tâm, ta nói là sẽ giúp nữ yêu kia chắc chắn sẽ không sai lời!"
"Giúp?
Ngươi giúp nó hay là hại nó chứ hả?!"
Huyết Đại Thù Mẫu quát lớn, hằn học nhìn thẳng vào mắt Triệu Thường Côn.
"Ta hại nữ yêu đó?
Ý ngươi là sao?"
Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.
"Ngươi còn giả vờ không hiểu?
Nữ vương đại nhân vì chữa trị cho ngươi đã sử dụng đến cả Nguyên thần của mình, tổn hao mấy trăm năm tu vi và tuổi thọ.
Chỉ vì chữa trị cho ngươi mà..."
Huyết Đại Thù Mẫu nói trong đau khổ.
Triệu Thường Côn đứng bật dậy, bần thần.
"Nữ yêu đó lại vì ta mà tổn hại đến Nguyên thần của bản thân sao?"
Hắn quay ngoắt về phía Huyết Đại Thù Mẫu, hỏi với giọng điệu gấp rút.
"Nữ yêu ấy hiện giờ đang ở đâu?"
"Ngươi còn muốn đi gặp nó hay sao?"
Ánh mắt Triệu Thường Côn trở nên nghiêm nghị, chứa đầy sát khí, nhìn thẳng vào Huyết Đại Thù Mẫu.
"Nói!
Nữ yêu đó hiện giờ ở đâu?!"
Huyết Đại Thù Mẫu chợt giật thót mình, cảm giác như bị chèn ép đến không thể thở được.
Tâm trí Huyết Đại Thù Mẫu kinh hãi không thôi.
Ả là thủ lĩnh của Huyết Thù tộc, ở Yêu giới đã sống hơn ngàn năm, chưa hề gặp bất kỳ sự uy hiếp nào khiến ả có cảm giác sợ hãi như vậy.
Ngay cả khi ả đối mặt với những Tà chủ cũng không như thế.
Cảm giác như ả chỉ cần động một chút thì tính mạng sẽ không còn.
Làm sao một nhân loại yếu đuối lại có thể bộc phát ra loại sát khí đáng sợ đến như thế cơ chứ?
Không còn nghi ngờ gì nữa, sát khí này chính là của vị Đại Đế năm xưa.
Trong một căn phòng khác, nằm tận sâu bên trong Huyết Thù Yêu động, Mộc Phiến La ngồi xếp bằng trên một cái giường đá.
Nàng tập trung cao độ vận chuyển yêu khí xung quanh bổ sung vào Nguyên thần đang lơ lửng trước mặt, trán nàng lấm tấm những giọt mồ hôi.
Sau khi áp chế tà khí cho Triệu Thường Côn, Nguyên thần của Phiến La bị tổn thương nghiêm trọng, từ màu cam dần chuyển thành vàng nhạt.
Đối với yêu nhân thì Nguyên thần cũng giống như tính mạng, Nguyên thần bị tổn thương cũng đồng nghĩa với việc bản thân chịu tổn hại, nhẹ thì tu vi cảnh giới mất hết trở thành phế nhân, nặng thì có thể mất mạng.
Một lúc sau, nàng giơ tay đón lấy Nguyên thần của mình, nhập vào trước ngực.
"Võ Vương...Nhất phẩm...sao?"
Phiến La tự nói với bản thân với giọng điệu khá buồn.
Chỉ với tu vi Võ Vương thế này thì việc đối đầu với hai tên Tà chủ kia là chuyện không thể nào được nữa.
Nàng buồn khi nghĩ đến dân chúng đang phải chịu khổ ở Vẫn Thanh thành, hai bàn tay nàng nắm chặt lại, cảm giác bất lực len lỏi qua từng thớ thịt.
Hy vọng duy nhất lúc này của nàng có lẽ đặt hết vào một mình tên nhân loại kia.
Nàng không hề hối hận khi cứu hắn, dù cho bắt nàng chọn lại thêm vài lần nữa nàng quyết vẫn sẽ làm như vậy.
Người và Yêu khi rơi vào lưới tình thì không khác nhau là mấy, tâm trí đều là mụ mị không tỉnh táo, sẵn sàng hy sinh tất cả cho đối phương, kể cả tính mạng cũng không màng tới.
Phiến La bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc đã chuyển thành màu trắng của mình.
"Cảm giác thích một người là như thế này hay sao?"
Nhưng rồi nàng tự cười với bản thân, một nụ cười đắng chát.
"Thật là nực cười, đến ngay cả tên của hắn mình còn không biết..."
"Tên của ta là Triệu Thường Côn!"
Mộc Phiến La giật mình quay lại phía sau thì nhìn thấy Triệu Thường Côn đã đứng ở đó từ lúc nào.
Phiến La vội vàng cúi mặt, né tránh ánh mắt của Triệu Thường Côn.
"Ta...ta là Mộc Phiến...La"
Gương mặt nàng chợt đỏ lên.
Triệu Thường Côn đi tới bên cạnh Phiến La.
"Đa tạ ngươi đã cứu mạng ta..."
"Chuyện đó ngươi không cần phải nhắc đến..."
"Đi thôi!"
Triệu Thường Côn giơ tay ra nói với Mộc Phiến La.
"Đi đâu...?"
Phiến La ngơ ngác nhìn hắn.
"Ta sẽ giữ đúng lời nói lúc trước, sẽ giúp ngươi lấy lại vị trí Tà chủ, cứu dân chúng ở Vẫn Thanh thành"
"Ta bây giờ còn có thể trở lại vị trí Tà chủ hay sao?
Một cái Võ Vương thì làm được gì cơ chứ?"
"Tại Vạn Cổ Yêu thành có một vật có thể giúp ngươi khôi phục lại tu vi cảnh giới lúc trước, cũng có thể giúp ngươi lấy lại vị trí Tà chủ của mình"
"Có thật là như vậy không?"
"Ta trước giờ không nói dối!
Tin ta?"
"Được! Ta tin ngươi!"
Phiến La gật đầu, khẽ nắm lấy tay Triệu Thường Côn.
"Hai ngươi có chắc là muốn đến Vạn Cổ Yêu thành?"
Huyết Đại Thù Mẫu âm trầm hỏi Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La.
"Ý bọn ta đã quyết, lão lão xin người hãy chỉ đường cho bọn ta!"
Phiến La đáp.
Huyết Đại Thù Mẫu thở dài một cái.
"Năm xưa Vạn Cổ Yêu đế sử dụng trận pháp dịch chuyển cả Vạn Cổ Yêu thành và tất cả dân chúng trong thành xuống phía dưới mặt đất.
Ta cũng chỉ biết được một lối vào duy nhất..."
"Vậy lối vào đó nằm ở đâu?"
Triệu Thường Côn hỏi.
"Cách Huyết Thù Yêu động năm trăm dặm về phía Nam có một cái hồ lớn tên là Hồ Tĩnh Lặng, phía dưới đáy hồ là một hang động ngầm, đó cũng chính là lối vào Vạn Cổ Yêu thành duy nhất mà ta biết..."
"Đơn giản chỉ cần tìm ra động ngầm đó là xong?"
Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.
Huyết Đại Thù Mẫu lắc đầu.
"Nếu chỉ đơn giản như thế thì không đáng nói đến.
Hồ Tĩnh Lặng được canh giữ bởi một con Yêu thú Nhị giai tên là Tàng Long.
Các ngươi phải vượt qua nó thì mới có thể tiếp tục tiến tới"
"Cũng chỉ là một con Yêu thú Nhị giai nữa cần phải giết mà thôi"
Triệu Thường Côn thản nhiên nói.
"Ngươi đừng khinh thường con Tàng Long này mà ôm hận.
Nó trước kia chính là khế ước thú của Vạn Cổ Yêu Đế, sức mạnh so với những con Yêu thú cùng cấp độ là một trời một vực.
Có thể nói Tàng Long chính là Yêu thú hùng mạnh nhất cả Yêu giới này!"
Đúng lúc này hệ thống hiện lên thông báo.
Gương mặt Triệu Thường Côn trầm xuống hẳn khi nhìn vào bảng thông báo của hệ thống.
"Kích hoạt nhiệm vụ Huyền Thoại.
Nội dung nhiệm vụ:
- Đánh bại Tàng Long Yêu thú: 0/1.
- Phá vỡ phong ấn Vạn Cổ Yêu thành: 0/1.
- Giúp Mị Yêu vương chiếm lại Vẫn Thanh thành: 0/1.
- Thống nhất Yêu giới trở thành Yêu Hoàng: 0/1.
Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: 3 ngày.
Phần thưởng nhiệm vụ:
- Thanh Long Yển Nguyệt đao.
- Huyễn thú Hắc Hồ điệp.
- Năm mươi vạn Cao cấp Linh thạch.
- Năm triệu kim tệ.
Thời gian bắt đầu đếm ngược khi nhiệm vụ được công bố.
Nếu thời gian đếm ngược kết thúc, chủ nhân vẫn không thể hoàn thành nhiệm vụ thì nhiệm vụ sẽ tự động biến mất, Mị Yêu vương sẽ chết, tu vi cảnh giới của chủ nhân sẽ bị phong ấn năm trăm năm, cơ hội trở về nhân giới cũng sẽ không còn."