Đến giờ Thân, Đương Minh Chu trở lại. Hắn đi về phòng nghỉ ngơi, cả ngày hôm nay hắn đã quá mệt, hắn ngã người xuống giường chưa được bao lâu thì ngủ thiếp đi.
Sau khi dạy Đương Minh Chu kiếm pháp, Thiết Minh Tiêu đi đến Tàng Thư Các. Vừa đến nơi đã thấy Dương Bạch đang ngồi đọc sách, y đi đến bên Dương Bạch mới phát giác được sự xuất hiện của y.
Dương Bạch ngẩng đầu lên nhìn y hỏi:"Sư huynh đến đây cũng vì Bát đệ phải không?"
Thiết Minh Tiêu đáp:"Đúng vậy, đệ đã tìm được gì chưa?"
Dương Bạch thở dài lắc đầu nói:"Đệ ở đây gần nửa ngày vẫn không tìm được gì!"
Thiết Minh Tiêu vỗ vai hắn nói:"Ta sẽ giúp đệ tìm."
Dương Bạch nghe vậy đôi mắt liền sáng lên cười nói:"Được, hai người tìm thì sẽ nhanh hơn là một người tìm."
Thiết Minh Tiêu cười nói, y đi đến kệ sách gần mình nhất. Y lấy đi một quyển sách đọc, lật từ trang đọc. Đọc xong lại lấy quyển sách cứ như vậy đến tối.
Đến tối, hai người vẫn còn ở trong Tàng Thư Các, bỗng nhiên Thiết Minh Tiêu cầm quyển sách đi đến chỗ Dương Bạch nói:"Ta tìm ra được rồi!"
Thiết Minh Tiêu ngồi bên cạnh Dương Bạch đưa quyển sách cho hắn đọc, Dương Bạch đọc xong liền vui mừng quay sang nói:"Cuối cùng cũng tìm ra cách."
Thiết Minh Tiêu nói "ừm" một tiếng rồi tiếp tục đọc, Dương Bạch lại đọc tiếp. Nhưng sau khi họ đọc xong, vẻ mặt vui mừng ấy không còn nữa.
Dương Bạch đọc xong liền cảm thấy nó rất nguy hiểm hơn nữa nếu hên thì sẽ lấy được nó còn nếu xui thì sẽ mất đi tính mạng. Thiết Minh Tiêu sau khi đọc xong cũng chẳng có biểu cảm nào diễn tả, Dương Bạch quay sang nhìn y, mặc dù bên ngoài trời cũng tối nhưng Dương Bạch dựa vào ngọn đèn nhìn khuôn mặt của y.
Khuôn mặt y không lộ ra bất cứ cảm xúc gì, Dương Bạch hỏi:"Sư huynh, chúng ta phải làm sao đây."
Thiết Minh Tiêu quay sang nhìn cậu nói:"Chuyện cứ để ta tính, ta nhất định sẽ nghĩ cách để lấy Nguyệt Tu Sinh cho đệ ấy."
Dương Bạch muốn nói nhưng lại thôi, hắn cũng không còn cách nào để giúp Đương Minh Chu tăng tu vi nên chỉ có thể dùng cách này.
Nguyệt Tu Sinh là thảo dược cực kỳ hiếm, nó thường mọc ở trên vách đá ở vực thẳm, nhiều người cứ nghĩ hái nó là chuyện rất dễ nhưng họ không biết muốn hái được nó thì phải đặt cược cả mạng sống của mình vào nó. Muốn Nguyệt Tu Sinh thì phải vượt qua Mãng Xà, con Mãng Xà này khó mà đánh thắng được nó.
Nếu bị trúng nọc độc của nó chỉ có thể chờ chết, nọc độc của nó có tốc độ lây lan rất nhanh. Một khi trúng nọc độc của nó chưa đến một canh giờ đã chết, nếu muốn giải độc Mãng Xà rất dễ, chỉ có thể Nguyệt Tu Sinh.
Nguyệt Tu Sinh trị được nọc độc của nó, có thể nâng cao tu vi và có thể dưỡng thần hồn của người khác. Nói chung thì Nguyệt Tu Sinh rất nhiều công dụng nhưng phải vượt qua Mãng Xà đó.
Thiết Minh Tiêu đau đầu, y nhìn ra bên ngoài rồi nhìn sang Dương Bạch nói:"Trời cũng đã tối rồi, đệ nên về nghỉ ngơi đi. Ta sẽ nghĩ ra cách để lấy Nguyệt Tu Sinh."
Dương Bạch đứng dậy nói:"Sư huynh cũng nên về nghỉ ngơi, chuyện Nguyệt Tu Sinh chúng ta sẽ bàn bạc sau."
Thiết Minh Tiêu nghĩ ngợi một hồi nói:"Cũng được. Đợi đại sư huynh có mặt rồi cùng bàn bạc cũng được."
Y đứng dậy, hai người cùng nhau rời khỏi Tàng Thư Các. Cả hai về kí xúc xá thì phòng ai nấy về.
Ở căn phòng khác, Cung Thường đang nói chuyện với Cao Triết. Cung Thường cất tiếng nói:"Ta đoán không nhầm, vài tháng nữa sư tôn sẽ chọn chưởng môn tiếp theo của Sơn Quân môn."
Cao Triết nghe vậy liền đoán được hắn muốn nói gì, nhưng hắn giả vờ như không biết. Cung Thường thấy Cao Triết im lặng nghe hắn nói, hắn liền nói tiếp:"Ta đang muốn cùng Thất đệ hợp tác để lấy chức chưởng môn đó."
Đúng như Cao Triết đoán, Cung Thường muốn gặp hắn chính là muốn cùng hắn hợp tác để lấy được chức chưởng môn đó, Cao Triết hỏi:"Tại sao Nhị sư huynh lại muốn chức chưởng môn đó?"
Cung Thường nghe Cao Triết hỏi vậy liền trả lời:"Bởi vì ta muốn tống cổ một người."
Nghe Cung Thường nói đến đây, Cao Triết cũng đoán được người đó là ai, cũng là lúc Cung Thường nói ra:"Là Đương Minh Chu!"
Cao Triết cũng chẳng ngạc nhiên gì, hắn vươn tay rót chén trà nói:"Nếu Nhị sư huynh muốn chức chưởng môn đó thì ta có thể giúp nhưng mà không biết huynh sẽ cho ta thứ gì?"
Cung Thường nhìn hắn cũng thấy được dã tâm của hắn, Cung Thường nói:"Thanh kiếm thượng cổ."
Thứ mà Cao Triết muốn chính là Thanh kiếm thượng cổ mà Thiết Minh Tiêu đang giữ, nhưng Cao Triết lại không biết y giữ nó. Cao Triết cười như không cười nói:"Thành giao."
Cao Triết nói tiếp:"Nếu muốn chức chưởng môn đó thì Nhị sư huynh phải chứng minh cho sư tôn biết mình xứng đáng có được nó."
Cung Thường đáp:"Ta biết nhưng ta đang lo lắng sư tôn sẽ để lại chức chưởng môn cho Tam sư đệ. Bởi y là đồ đệ mà sư tôn thương yêu nhất."
Cao Triết uống trà xong nói:"Vậy thì huynh nghĩ cách trừ khử huynh ấy đi."
Cung Thường cau mày nhìn Cao Triết, không ngờ Cao Triết là có thể nói ra những lời như vậy. Cung Thường nói:"Nhưng ta không muốn tổn thương đến đệ ấy."
Cao Triết đáp:"Vậy thì nghĩ cách khác."