webnovel

mẹ yêu con hơn bất cứ thứ gì phần 1

Cô là một cô công nhân, gia thế bình thường, không có gì nổi bật. Còn anh lại là một công tử nhà giàu, hơn thế nữa, anh chính là con trai duy nhất, của tổng giám đốc công ty cô đang làm việc. Hai người tình cờ gặp trong tiệc sinh nhật của Dũng. Dũng là bạn thân nhất của của anh, và cũng là tổ trưởng của cô.

Tiến tới gần Dũng, anh hỏi:

- Này Dũng! Sao lần này mày tổ chức sinh nhật rầm rộ thế? Tao nhớ, trước đây mày chỉ rủ tao đi uống rượu thôi mà.

Anh vừa hỏi, vừa đưa tay bá vai Dũng. Dũng cười nói:

- Bí mật.

- Làm gì mà thần bí gớm, bật mí một chút xem nào!

- Chút nữa thôi mày sẽ biết thôi, không cần phải vội.

- Mày làm tao tò mò quá rồi đấy. Bật mí một chút đi!

Dũng chỉ cười trừ, không nói gì thêm, khiến anh càng lúc càng cảm thấy tò mò.

Một lúc sau,

- Tới rồi! Tới rồi!

Dũng mừng rỡ reo lên, anh chỉ tay về phía cửa.

Nhìn theo hướng tay của Dũng chỉ, ở cửa là ba cô gái khá dễ thương đang bước vào. Một cô gái mặc váy kiểu công chúa, mái tóc xoăn buộc lệch về bên trái, chiếc Vòng cổ xinh đẹp có vẻ đắt tiền, đôi giày cao gót được điểm xuyết những hạt đá lóng lánh. Thêm chiếc túi hàng hiệu, càng tôn thêm vẻ sang trọng quý phái của cô. Thoáng nhìn cũng biết, cô ta là con của một gia đình khá giả.

Cô gái thứ hai thì ngược lại, trang phục cá tính, mái tóc ngắn nhuộm khá nhiều màu, bờ môi dùng tông màu khá đậm, thêm vào đó là sáu chiếc hoa tai được bấm ở một bên. Bên tai còn lại không hề đeo trang sức. Cô ta mặc bộ đồ da nhìn khá bụi. Bên hông, còn ba sợi dây da đeo vòng từ trước cài ra sau.

Cô gái còn lại thì rất mờ nhạt, không trang điểm, cũng không ăn diện. Chỉ đơn giản là mặc một chiếc quần jeans dài bó sát người, thêm một chiếc áo phông đơn giản như không thể đơn giản hơn nữa. Mái tóc buộc cao, đôi mắt to tròn đen láy hút hồn. Tuy cô không có gì nổi bật, nhưng ở cô, có cái gì đó khiến anh không thể rời mắt.

- Này! Nhìn gì thế?

Tiếng của Dũng làm anh giật mình, như kẻ bị bắt tại trận, anh ngượng nghịu nói:

- Không có gì.

Dũng tinh nghịch đùa:

- Bị cô nào hớp hồn rồi à? Này đừng có nói là phải lòng người của tôi đấy nhé!

Anh ngạc nhiên hỏi:

- Người của tôi? Từ khi nào thế? Giờ tính nghiêm túc rồi đấy hả?

- Này! Hơi bị coi thường đấy nhé! Ít ra đây là mối tình đầu. Chứ không phải như ông, thay người yêu như thay áo. Chưa từng nghiêm túc với ai.

- Mày làm như hiểu tao lắm không bằng ý.

Dũng cười to:

- Tao là con giun trong bụng mày rồi.

Anh cười,

- Vậy hãy cẩn thận có ngày tao uống thuốc tẩy giun, rồi đào thải mày ra khỏi cơ thể của tao đấy.

Cả hai cười lớn, anh nhớ ra chuyện quan trọng bèn hỏi;

- Mà này! Người yêu mày là ai trong ba người vừa bước vào thế?

Dũng tự đắc nói:

- Đương nhiên là người đẹp nhất rồi. Lại đây tao giới thiệu nàng với mày!

Anh thở phào, may không phải là người mà anh đang để ý. Lần này có lẽ anh đổi khẩu vị mất rồi, người xấu như thế mà cũng để ý. Nói là thay đổi khẩu vị là vì, tất cả những người con gái trước đây anh quen, không phải là con nhà danh giá, thì chí ít cũng là một cô nàng ăn chơi, giỏi chưng diện, chứ không phải cô gái đó, vừa không sắc, lại cũng chẳng có hương.

Cô nhìn đi nhìn lại mình trong gương, sao nhìn thế nào, cô cũng thấy không thuận mắt. Cô lẩm bẩm:

- Sao mình xấu xí thế này! Mặc gì cũng không đẹp. Chẳng như mọi người mặc cái gì cũng đẹp!

...….

Cô nhìn mình từ đầu tới chân, chẳng thấy bộ nào phù hợp cho bữa tiệc ngày hôm nay. Thở dài ngao ngán, cuối cùng cô chọn cho mình một chiếc quần jeans bó sát người, và một chiếc áo phông trơn. Buộc cao mái tóc của mình, nhìn mình một lần nữa trước gương, cô mỉm cười nói:

- Hoàn hảo! Như này là đẹp lắm rồi. Không thể đẹp hơn được nữa. Cô tự tin bước ra khỏi phòng trọ.

Chiếc xe taxi dừng lại tại một căn nhà sang trọng, tấp nập khách ra vào, nhìn kỹ ngôi nhà, lòng cô thầm nghĩ,: "Không nhầm nhà đấy chứ?''

Nhìn lại địa chỉ ghi trong giấy, xác nhận lại thông tin. Đúng là ngôi nhà đó. Lòng nó thầm thán phục. "Không ngờ, tổ trưởng lại giàu như vậy," nhìn món quà trên tay, thoáng một ý nghĩ, món quà của cô không phù hợp nữa." Khuôn mặt thoáng một chút buồn, nhanh chóng lấy lại tự tin, xác nhận lại địa chỉ thêm một lần nữa, cô mở cửa bước vào trong nhà. Bên trong trang trí đơn giản, nhưng không kém phần sang trọng. Giữa đại sảnh là một chiếc bánh sinh nhật to 5 tầng, xung quanh được chất rất nhiều quà và hoa.

Tiến lại gần Dũng, đưa món quà trên tay nói:

- Chúc mừng sinh nhật anh. Hy vọng anh không chê món quà nhỏ của em.

Cầm món quà trên tay, Dũng vui vẻ cười,

- Cảm ơn em! Em đến là vui rồi quà cáp làm gì. Em cứ tự nhiên như ở nhà nhé!

Cô mỉm cười,

- Vâng, em xin phép ra chỗ mấy chị tổ mình ạ.

- Ừ, em đi đi! Chút nữa anh sẽ qua. Bây giờ đông khách quá, em thông cảm cho anh nhé!

- Dạ không có gì đâu ạ, anh cứ đi tiếp khách đi ạ.

Cô đi khỏi, anh Tiến lại gần dũng vỗ vai nói:

- Ai đấy mày?

- Giang làm cùng tao. Mà mày đừng nói là mày để ý con bé đấy nhé. Nó không phải gu của mày đâu. Tao coi con bé như em gái đấy, mày mà làm gì còn bé tao giết chết mày!

Anh cười giả lả,

- Làm cái gì mà nghiêm trọng thế, tao chỉ hỏi thôi, làm gì mà căng.

Nói rồi anh dật món quà trên tay Dũng dơ lên,

- Tao lấy cái này!

- Thằng kia đó là quà của tao, trả lại đây!

- Mày nhiều quà thế, sao dùng hết. Để tao dùng hộ cho. Vả lại, tao cũng có lấy nhiều đâu chỉ lấy có một món thôi mà. Chẳng nhẽ, một món quà nhỏ xíu mà mày cũng tiếc tao sao?

Chương tiếp theo