"Thầy, anh không nói sớm một chút!"
Ngay lập tức, Trì Vi nhíu mày, đẩy Bạc Dạ Bạch ra đi vào phòng tắm.
Nhìn vào gương, tóc dài rũ xuống, nhìn có chút hỗn độn, trang điểm trên mặt bị lem, nhìn có vẻ rất xấu!
Nghĩ đến một phút trước cô dùng dáng vẻ này, tự tin lại đắc ý, khẳng định Bạc Dạ Bạch đang cười nhạo cô.
Cô lập tức tẩy trang, sau đó dùng vòi tắm bên cạnh, bắt đầu tắm rửa toàn thân.
Lúc vào vội vàng, không hề khóa cửa phòng tắm lại, đương nhiên Trì Vi không nghĩ sẽ có ai xông vào.
Dù sao, Giang Trạch chỉ có mỗi Bạc Dạ Bạch, huống hồ còn là phòng ngủ.
Cho nên khi đang tắm dở, cửa phòng tắm bị người mở ra, cả người Trì Vi cứng đờ.
"Thầy, anh anh anh…. Anh làm gì vậy?"
Tóc Trì Vi dài đến eo, vì cô đang tắm, trên người không một mảnh vải che thân.
Bỗng dưng người đàn ông tiến vào như vậy, làm Trì Vi chợt hoảng sợ, không biết nên phản ứng thế nào.
"Lạch cạch---"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com