Ánh mắt Nam Cung Ngạo khẽ đổi: "Em có nhận ra cô ta không?"
Có rất nhiều kẻ muốn nhắm đến Tiểu Hành, chuyện này anh biết rõ. Cho nên anh vẫn luôn đề phòng.
Người đi cùng Tiểu Hành rất nhiều, là vì bảo vệ cho thằng bé an toàn.
Lương Mộc Tình lắc đầu. Cô đương nhiên không quen biết, nếu quen biết thì cô đã cố gắng hỏi rõ rồi.
Nam Cung Ngạo xoa xoa đầu cô: "Vậy đừng nghĩ nữa! Có thể chỉ là trò đùa dai của kẻ nào khác thôi."
Chuyện này anh sẽ tự điều tra rõ, anh không muốn làm cô lo lắng. Vốn dĩ mang thai đã đủ khó chịu rồi, còn để cô lo lắng những chuyện này thì là do anh không làm tròn bổn phận.
Lương Mộc Tình chớp chớp đôi mắt to: "Phải không? Nhưng mà em vẫn cứ thấy lo."
Nam Cung Ngạo ôm cô đi về phía phòng khách sạn: "Ngốc, có anh ở đây. Anh sẽ bảo vệ con trai của chúng ta."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com