Lâm thành.
Ngôn Khải bị người ta trói, áp giải từ trên trực thăng đi xuống. Mạc Thanh Yên đi phía sau hắn.
Ngôn Khải xoay người dùng ánh mắt hung tợn nhìn Mạc Thanh Yên, lạnh lùng nói.
"Tối hôm qua cô đã sử dụng thứ quỷ quái gì? Làm sao cô biết tôi ở đâu?"
Mạc Thanh Yên hoàn toàn không thèm quan tâm, đi lướt qua hắn. Sau đó xoay người dặn dò thuộc hạ.
"Làm gì đó để anh ta câm miệng lại đi, nghe chỉ thấy phiền."
Ngôn Khải lại phản bác lần nữa: "Mạc Thanh Yên, tại sao cô không chết?"
Hắn ta nhớ rõ đã tiêm hết ống virut vào người cô. Tại sao cô không bị làm sao hết? Nếu cô đã chết thì bây giờ hắn đâu phải bị như thế này.
Vừa nói xong thì bị hai vị đại nhân phía sau đá vào mông hai cái. Hắn đi phía trước liền bị mất đà, ngã sấp mặt.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com