Triệu Liêu kinh hãi trong lòng.
Tiếng nói kia cách hắn gần như vậy, nếu như đổi thành người khác có lẽ không tính là gì, nhưng với bản lĩnh của Khánh Vương, giơ tay là có thể lấy đi tính mạng của hắn.
Cứ như vậy toàn bộ Thị Vệ Ti đều sẽ loạn hết cả lên.
Triệu Liêu đầm đìa mồ hôi lạnh, không phải vì sợ hãi mà là không thể không e sợ sự lợi hại của Khánh Vương.
"Ở đây, Khánh Vương ở đây."
Phó tướng bên cạnh đã hô lên, tất cả mọi người đều tập trung qua bên này, chỉ cần trong giây lát sẽ vây lấy Khánh Vương chật như nêm cối.
Giọng nói lanh lảnh từ đỉnh đầu truyền tới, mũi tên chằng chịt nhắm chuẩn vào người trong viện, chỉ cần ra lệnh một tiếng, Thần Tí Cung chạm một cái là sẽ bắn.
Phó tướng định cầm lấy đao, chợt cảm thấy một cỗ khí tức uy nghiêm gào thét mà tới, mũi tên sượt qua má hắn, cắm sâu trên mặt đất.
Đây là hạ thủ lưu tình, nếu không thi thể trong viện đã sớm chất đống thành núi.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com