Lang Hoa cầm ngọc bích trong tay.
Đây là quà của trưởng bối, không có lí do để từ chối.
Bùi Tư Thông cười vui vẻ, nhìn sang Cố Thế Hoành bên cạnh.
Cố Thế Hoành đứng đó, có chút khó xử, quà cáp trước giờ đều là có qua có lại, ông sao có thể không tặng quà lại, chỉ có điều Bùi gia chuẩn bị sớm quà, ông thì vẫn chưa có dự định gì.
Bùi Khởi Đường đứng đó, dường như mất đi nhuệ khí thường ngày, ánh mắt trong suốt nhìn ông một cách đầy hi vọng, vô cùng hiền lành, vô cùng chờ đợi.
Nhìn thế nào cũng đều là trẻ con, tính ra thì Bùi Khởi Đường năm nay cũng mới mười mấy tuổi.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com