Cung Ngũ đau lòng, hối hận không thôi. Cô không thể sống tiếp được nữa, cuộc sống của cô chẳng còn chút thú vị nào cả!
Cung Tứ thấy vẻ mặt sống không bằng chết của cô thì vô cùng lo lắng, cảm thấy cô bị bệnh không đi được phòng bóng chỉ là giả, bị đả kích vì Bộ Sinh dan díu với Cung Ngôn Thanh mới là thật. Anh cảm thấy đau dài không bằng đau ngắn, Bộ Sinh quả thật là một người có bản lĩnh khiến cho con gái ngưỡng mộ, huống hồ Tiểu Ngũ còn là một cô bé chưa tốt nghiệp.
Anh do dự một chút, kéo tay Cung Ngũ, nghiêm túc nói: "Tiểu Ngũ, chuyện đã như vậy, em đừng suy nghĩ lung tung!"
Cung Ngũ ngây ngốc nhìn anh: "Bộ Sinh đâu?"
Vẻ mặt của Cung Tứ có vài phần ác ý: "Lúc sáng có đến một lần, thấy em còn chưa tỉnh nên đã đi rồi. Vừa rồi anh Hai nói với anh, anh ta đồng ý hủy bỏ hôn ước với em rồi." Anh lo lắng nhìn cô: "Tiểu Ngũ, em không sao chứ?"
Cung Ngũ mím môi: "Em không sao, chỉ là đau đầu nên khó chịu, hủy bỏ thì hủy bỏ, có gì to tát đâu!"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com