Đêm tối luôn khiến con người ta bộc lộ những điều ở sâu kín nhất trong lòng, những chấp nhất, những khát vọng hay dục niệm thầm kín. Sẽ để con người ta bỏ đi lớp mặt nạ của ban ngày, thả ra những xiềng xích ràng buộc nơi đáy lòng, làm những chuyện thường ngày không thể làm.
Người mà Hạ Lan Phương Niên nhớ nhất, người duy nhất có thể khiến anh yêu đang ở ngay trước mắt, anh không khống chế được, ôm chặt lấy cô gái ấy.
Anh thì thầm nói: "Em không biết, tôi yêu em nhiều đến mức nào..."
...
Hạ Lan Phương Niên đã quên bắt đầu như thế nào hay kết thúc ra sao, trong đầu anh chỉ còn có cái tên Monica mà thôi. Cả một đêm dài triền miên, cả một đêm ân ái, cả một đêm buông thả tất cả, nhưng có tốt đến đâu cũng có lúc phải kết thúc.
Mặt trời lên, từ lúc tia sáng đầu tiên chiếu vào khuông cửa sổ thì giấc mộng đã kéo dài cả một đêm vẫn phải tan đi. Giống như kết cục của mỹ nhân ngư là tan thành bọt biển, sau đó bị mặt trời chiếu vào rồi tan biến.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com