Nhạc phu nhân nhìn hai mẹ con họ diễn kịch xong, nói: "Xem ra bà không thấy chết thì không quay đầu. Những lời muốn nói tôi đều đã nói hết rồi, giả sử hôm nay tôi không đi chuyến này thì Hạ Lan Minh Đức ông sẽ không ngờ diện tích bãi cỏ trên đầu ông lớn đến mức nào đâu. Con trai... lấy chứng cứ tới đây."
Nhạc phu nhân đã đưa chứng cứ cho Nhạc Thính Phong từ lâu, nếu Hạ Lan phu nhân không liên tục khiêu khích, chạm đến ranh giới cuối cùng của bà thì Nhạc phu nhân cũng sẽ không lấy ra những thứ này ra.
Bởi vì bà biết, một khi đã lấy ra thì nhà Hạ Lan chỉ còn nước sụp đổ.
Hủy diệt một gia đình, tội nghiệt này quá nặng. Nhạc phu nhân cũng không muốn nhìn thấy gia đình người khác tan vỡ, bởi vì gia đình của bà vốn đã không hoàn chỉnh, bà cũng không hi vọng gia đình nhà người khác cũng thế.
Chẳng qua là, Trương Thanh Nhã, con người này quá hèn hạ, quá vô sỉ, quá khốn nạn!
Nhạc Thính Phong gật đầu, liếc mắt nhìn Giang Lai.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com