Nhạc phu nhân tâm địa tốt, tính khí cũng tốt, bà không bao giờ có ý xấu với ai, nhưng cả đời này người mà bà ghét nhất chắc chỉ có cha ruột của Nhạc Thính Phong.
Ân oán năm xưa giữa hai người đã sớm không thể nói rõ bằng một hai câu nói rồi.
Nhạc Thính Phong cong môi, anh đưa tay ôm Nhạc phu nhân: "Con cũng nói thế với ông ta! Không chết thì đừng hòng quay về."
Trước khi Nhạc Thính Phong về nước, cha anh đến tìm anh, hy vọng anh sau khi về nước có thể làm công tác tư tưởng cho Nhạc phu nhân, đồng ý cho ông ta quay về nước. Lý do của ông Nhạc là ông ta tuổi tác cũng đã cao, ở nước ngoài tốt đến mấy cũng không bằng quê hương, ông ta hy vọng có thể quay về nước, lá rụng về cội.
Lúc ấy, Nhạc Thính Phong vừa mới nghe xong đã hung ác cười nhạo ông ta: Lời đã nói như nước hắt ra ngoài, nếu ông có thể nôn được bữa tối của hôm trước ra ăn lại lần nữa được thì hẵng nói về hay không về.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com