Bụng dưới của Yến Thanh Ti bị bả vai của Nhạc Thính Phong cấn lên đặc biệt khó chịu, đầu dốc ngược, máu dồn ngược lên đầu càng khó chịu hơn, đầu óc hơi choáng váng.
Yến Thanh Ti đánh lên lưng Nhạc Thính Phong: "Anh đặt tôi xuống."
Sau lưng Nhạc Thính Phong đang bị thương, Yến Thanh Ti không cẩn thận đánh trúng vết thương, anh đau đến mức giật giật khóe miệng: "Không thể nào."
Nhạc Thính Phong vác Yến Thanh Ti đi thang bộ lên sân thượng. Lên đến nơi, anh mới đặt cô xuống.
Hai chân Yến Thanh Ti vừa mới chạm đất đã mềm nhũng suýt nữa thì khuỵ xuống, Nhạc Thính Phong ôm lấy cô.
Đêm mùa hạ, gió trên sân thượng mát lạnh, cực kì dễ chịu, khiến đầu óc Yến Thanh Ti cũng tỉnh táo đôi chút: "Nửa đêm canh ba, anh định làm cái gì thế, đừng có bảo anh muốn đồng quy vu tận với tôi đấy nhé?"
Nhạc Thính Phong nghĩ một lúc: "Cũng không khác ý này là mấy."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com