Lạc Cẩm Xuyên và hai vị giám đốc kìa cùng quay lại, vừa thấy Yến Thanh Ti, tim họ như bị đánh mạnh một cái.
Trong mắt Lạc Cẩm Xuyên chỉ có ba chữ: Tiểu Yêu Tinh!
Mắt hai vị giám đốc kia sáng lên: "Cô đây là?"
Lạc Cẩm Xuyên lập tức kéo lấy cánh tay Yến Thanh Ti, nói với hai vị kia: "Là một người bạn của tôi, thật xin lỗi, không thể tiếp chuyện hai vị được."
Nói rồi Lạc Cẩm Xuyên kéo Yến Thanh Ti vào một góc, nhíu mày hỏi: "Sao cô lại ở đây?"
Yến Thanh Ti ở đâu thì nơi đó không có thái bình, đây là tiệc rượu của Lạc thị, tất nhiên Lạc Cẩm Xuyên không hi vọng cô sẽ gây rối tại đây.
Yến Thanh Ti vươn tay ra ngắt lấy hai cánh hoa hồng đang cài trước ngực Lạc Cẩm Xuyên, cô gắt gỏng: "Sao tôi lại không thể tới? Lâu lắm rồi không gặp, anh rể... chẳng lẽ anh không nhớ tôi sao?"
Lạc Cẩm Xuyên cười mang theo vài phần châm biếm: "Nhớ cô thì có ích gì, nhớ đến cô để cô lại tính kế hãm hại tôi à?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com