webnovel

第5章 Cô dám chơi tôi thì tôi dám lên giường với người đàn ông của cô (5)

Biên tập viên: Nguyetmai

Yến Tùng Nam tức đến mức gân xanh trên mặt đều giật giật: "Yến Thanh Ti, mày đúng là đồ đê tiện."

Yến Thanh Ti giễu cợt: "Đúng rồi, cái đồ đê tiện này cũng là do ông sinh ra, nếu ông bóp chết tôi từ lúc mới sinh ra thì bây giờ đã không phải khổ sở thế này."

Yến Tùng Nam tức đau cả ngực: "Nếu lúc đó tao biết mày sẽ thế này thì tao đã sớm bóp chết mày rồi."

Yến Thanh Ti dựa lưng vào ghế vừa cười vừa nói: "Không sai, năm đấy ông nên bóp chết tôi giống như cái cách mà ông bức chết mẹ tôi vậy."

Mọi người ai ai cũng nói mẹ Yến Thanh Ti là kẻ thứ ba, nhưng có ai biết cô còn lớn hơn cái người được gọi là "chị" kia một tuổi.

Yến Tùng Nam kết hôn với mẹ cô, khi bà vừa mới có bầu thì ông ta liền quay đầu bám "cành cao", từng bước, từng bước dồn mẹ cô vào chỗ chết. Vì muốn che giấu chuyện xấu xa năm đó nên ông ta đã thông đồng với Diệp Linh Chi - Yến phu nhân bây giờ, làm giả giấy tờ để Yến Thanh Ti nhỏ đi một tuổi, rồi tuyên bố với bên ngoài là trong lúc bà ta mang bầu, mẹ của Yến Thanh Ti đã dụ dỗ Yến Tùng Nam rồi sinh ra cô. Họ còn nói là mẹ cô sau khi sinh cô thì chết ngoài ý muốn, Yến phu nhân thấy Yến Thanh Ti vẫn còn là một đứa con nít, không đành lòng nên chấp nhận cho cô vào nhà họ Yến.

Thế là cả Lạc thành ai ai cũng biết Yến phu nhân lòng dạ từ bi, bỏ qua chuyện cũ, chấp nhận nuôi nấng con riêng của chồng mình. Mà mẹ của Yến Thanh Ti lại bị coi là tiện nhân xấu xa bỉ ổi, chuyên đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, đến nỗi ông trời cũng không thể chấp nhận cho ả sống tiếp nữa.

Nhưng ai biết, người của Yến gia chưa từng coi cô là người một nhà, cô có thể sống đến bây giờ, ngoài may mắn ra còn là vì người của Yến gia luôn coi cô là không khác gì một con súc sinh, dù cao hứng hay mất hứng thì chỉ cần lôi cô ra hành hạ sẽ liền vui vẻ trở lại...

Yến Thanh Ti sống tại Yến gia nhiều năm như vậy cũng chỉ là vật trút giận cho toàn gia đình đấy.

Trong đầu Yến Thanh Ti vĩnh viễn không quên hình ảnh lúc mẹ cô nhảy lầu tự tử.

Đã nhiều năm như vậy nhưng ngọn lửa thù hận trong lòng cô không hề nguôi ngoai mà ngày càng mạnh mẽ, thiêu đốt giày vò cô từng ngày.

8 tuổi, từ khi bước chân vào Yến gia, tất cả niềm vui, hạnh phúc của cô đều hoàn toàn chấm dứt.

Nhìn ánh mắt chỉ có hận thù của Yến Thanh Ti, Yến Tùng Nam bỗng thấy sống lưng lạnh toát, ông ta bỗng phát hiện, không biết từ lúc nào, đứa con gái mà mình chẳng coi ra gì đã biến thành một con ác quỷ.

Con ác quỷ này đã học cách ẩn sâu trong bóng tối, há cái miệng thật to, chỉ chực chờ cơ hội liền một ngụm cắn chết toàn bộ Yến gia. Thậm chí, nó không tiếc hi sinh cả bản thân mình...

Yến Tùng Nam run rẩy nói: "Mày... mày... là muốn báo thù cho mẹ mày?"

Yến Tùng Nam bây giờ mới hiểu được Yến Thanh Ti muốn làm gì.

Mà lúc này, Yến Thanh Ti giống như lệ quỷ vừa thoát khỏi địa ngục, đôi con ngươi đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Yến Tùng Nam: "Từ cái ngày ông mang tôi về Yến gia thì ông cũng nên biết, sự xuất hiện của tôi chính là điềm báo trước cho sự diệt vong của Yến gia."

Yến Tùng Nam chột dạ đập tay xuống bàn, hét lên: "Tao là cha mày đấy! Bao năm nay, nếu không có tao thì mày đã chết ở cái xó xỉnh nào rồi. Mẹ mày chết thì có liên quan gì đến tao, là bà ta tự làm tự chịu."

Yến Tùng Nam là một con người ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân, ai dám cản trở con đường vinh hoa phú quý của ông ta, ông ta sẽ không do dự mà huỷ hoại người đó, tất nhiên không hề cảm thấy tội lỗi một chút nào.

Yến Thanh Ti cười như điên dại, lạnh lùng nhìn vào Yến Tùng Nam, nhìn đến nỗi làm ông ta run lên.

Chương tiếp theo