Tiểu Tịnh Trần ngẩn người, ngẩng đầu nhìn gương mặt được trang điểm xinh đẹp của người phụ nữ đối diện: "Gì cơ?"
Người phụ nữ nhếch lông mày, nét mặt mang theo sự kiêu ngạo vênh váo không ai bì nổi, sau đó chỉ xuống dưới chân mình. Tiểu Tịnh Trần thuận thế cúi đầu xuống liền nhìn thấy dấu chân in trên mặt giày cao gót. Sắc mặt Vệ Thủ trắng bệch ra, cậu nghiêm túc nói: "Cháu đã xin lỗi cô rồi, cháu không cố ý mà..."
"Chỉ một câu không cố ý là xong ư? Mày có biết đôi giày này của tao bao nhiêu tiền không? Có bán mày đi cũng không mua nổi..."
Tiểu Tịnh Trần trừng hai mắt, nghiêm túc nói: "Cô dám bán bạn ấy, cháu sẽ bán cô."
Em gái chắc chắn không có chút kiến thức nào về việc "buôn bán người là phạm pháp". Cô bé chỉ biết rằng Vệ Thủ là bạn mình, ai dám làm tổn thương đến bạn của cô bé thì đều là người xấu.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com