Tên Ngốc đảo mắt, lại đảo mắt, sau đó đột nhiên nhớ ra cái gì, dứt khoát im miệng không nói.
May quá may quá, may mà người cậu ta đắc tội là sư thúc, nếu không, đổi thành sư thúc công, sợ là cậu ta có năm cái lá gan cũng không đủ!
Ôi chao, sinh tồn ở cái xã hội này thật không dễ dàng!
Nhất định phải ăn nói cẩn thận!
Đúng, ăn nói cẩn thận!
Cho nên Tên Ngốc liền cúi đầu ăn thịt. Vừa ăn còn vừa gắp thức ăn cho Viên Viên đang nghi ngờ, ra hiệu cho nó cũng ăn thịt đi, đừng để ý chuyện của người lớn.
Yêu Nghiệt không trả lời lại, chỉ gắp một miếng sườn kho tương lớn cho Đậu Đậu, "Tối qua vợ vất vả rồi."
Đậu Đậu suýt nữa sặc nước bọt chết, yếu ớt nhìn Yêu Nghiệt, "Anh… anh có ý gì?"
Yêu Nghiệt nhướn mày, không chút gợn sóng, "Làm phiền vợ tối nay lại vất vả một chút."
"Không được! Hôm nay là kỳ nguy hiểm của em!"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com