Nằm nhìn chằm chằm trần nhà, Trang Nại Nại đột nhiên cảm thấy: Thì ra cảm giác tin tưởng một người vô điều kiện lại tốt đến như vậy.
Người mang thai rất dễ mệt mỏi, lại thêm việc bây giờ đã khuya, Trang Nại Nại nằm trên giường ngủ thiếp đi. Tư Chính Đình vẫn luôn chú ý tình huống của cô, thấy cô ngủ rồi mới nhẹ nhàng đi xuống lầu.
Quản gia Lý thấy Tư Chính Đình đi xuống thì vội bước tới hỏi, "Cậu chủ."
"Nhớ dặn mọi người không được phép gây ra tiếng ồn gì vào sáng mai."
"Vâng."
Tư Chính Đình vừa nói vừa đi tới phòng pha nước, quản gia theo sát phía sau. Anh đổ hạt cà phê vào máy pha cà phê, nhưng nghĩ tới tiếng ồn điếc tai nhức óc của máy pha cà phê anh lại dừng lại, sau đó pha một ly trà đậm thay thế.
Lúc cầm tách trà ra ngoài, anh còn dặn dò quản gia, "Thôi bỏ đi. Chú dặn mọi người ngày mai cứ ở trong phòng của mình, đợi cô ấy thức dậy rồi hãy bắt đầu làm việc."
Quản gia gật đầu, "Vâng."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com