Trương Khải Bình muốn khóc mà không khóc được, "Đã tới lúc nào rồi, cô đừng đùa nữa được không?"
Đậu Đậu không hiểu, "Tôi không đùa mà, bọn họ rất xinh đẹp!"
Bốn ma nữ nghe xong, động tác đồng nhất cười ngại ngùng với Đậu Đậu, "Cảm ơn."
Trương Khải Bình đã sắp hoang mang rồi, không, anh ta đã hoang mang rồi! Anh ta cảm thấy thẩm mỹ của Đậu Đậu có vấn đề! Đúng, nhất định là thẩm mỹ của cô Kim có vấn đề! Nếu không, đổi lại là người bình thường, ai sẽ cảm thấy bộ mặt ma nhuốm đầy máu nhìn không ra mày mắt là xinh đẹp chứ!
Trương Khải Bình vừa nghĩ tới khung cảnh nào đó của tối qua, liền hận không thể lập tức đi chết. Đưa tay ra chậm chạp chỉ vào đám ma nữ đang tóm lấy cổ tay anh ta, giọng điệu run rẩy hỏi Đậu Đậu, "Cô… cô thật sự cảm thấy bọn họ xinh đẹp sao?"
Đậu Đậu gật đầu, "Ừ, xinh mà!"
"Cô… cô chắc chắn… cô không nhìn nhầm chứ?"
"Tôi chắc chắn không nhìn sai, không tin anh tự mình nhìn xem."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com