Đậu Đậu để hai quả trứng gà vào túi, cần thận từng li từng tí đi vào nhà tắm. Nói thật, cô có chút chột dạ. Nhưng không còn cách nào khác, để tránh cái tên Yêu Nghiệt đó mang hai quả trứng mà cô "trăm cay nghìn đắng" sinh ra đi mất, bất chấp khó khăn cũng phải làm đến cùng!
Đậu Đậu đi đến gần khe khẽ đẩy vai Yêu Nghiệt. Tấm chăn mỏng đắp mùa hè trượt xuống từ trên vai hắn, để lộ ra vết răng đỏ ửng hằn lên cả tia máu.
Đậu Đậu, "..."
Thôi được, là cô cắn đấy!
Nhưng có thể trách cô sao? Ai bắt hắn ngày hôm qua nhất định không chịu buông tha! Cô đã nói thuốc hết tác dụng rồi thuốc hết tác dụng rồi, nhưng thằng cha này rõ ràng vẫn cứu chữa rất mãnh liệt, hừng hực nhào đến, nhất định phải điều trị mấy lần cho cô.
Khốn nạn! Dựa vào điểm này cô nhất định phải đuổi thằng cha này đi!
"Này, dậy đi!"
"Ưm?"
Cái dáng vẻ lờ mờ ngái ngủ của Yêu Nghiệt thật đáng điểm mười, nhìn thấy thế, Đậu Đậu nổi nóng, "Này! Tôi sinh trứng rồi!"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com