Ông Sở nhìn mấy xiên thịt không ra hình thù gì trong đĩa, để cháu không buồn nên vẫn lấy hai xiên thịt, "Được, cảm ơn cháu nhé!"
Lạc Thi Nhã mỉm cười, "Không có gì ạ, đều là việc cháu nên làm."
Ông Sở vừa nghe xong, lập tức lườm Đậu Đậu, "Nhìn người ta chưa, học theo đi!"
Đậu Đậu, "… Hứ!"
Ông Sở cũng chỉ đùa vui như vậy, thấy Đậu Đậu hứ một tiếng rồi vùi đầu xuống ăn thịt, ngay lập tức cười tràn đầy yêu thương – Minh Hiên nhà họ chưa bao giờ có dáng vẻ đáng yêu khiến người thích như vậy.
Nhận thấy Lạc Thi Nhã vẫn còn nhút nhát đứng bên cạnh, bèn vội vàng quay đầu lại nói, "Đừng lo cho ông, tất bật nãy giờ rồi, mau ăn chút đồ đi." Sau đó vô tình liếc thấy móng tay bẩn thỉu dính đầy mỡ của Lạc Thi Nhã, đột nhiên không còn cảm thấy chút hứng thú nào.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com