Nếu người đó thờ ơ không chút động lòng thì những lời cậu buột miệng nói ra cũng không thể nào nuốt lại được. Cho đến hôm nay nhìn rõ đáy lòng, cậu muốn xoay chuyển, lại không còn tư cách nữa.
Cậu đã có Lạc Lạc. Cậu và cô là anh em họ. Ha ha, rất buồn cười đúng không? Cậu cố gắng thoát khỏi cái gọi là số mệnh, nhưng lại từng bước từng bước tự tay đẩy mình xuống vực thẳm yêu mà không thể có được...
Không ai hiểu con trai mình hơn cha, Sở Liên Phong thấy con trai mình ngây người ra thì đã biết việc này có chút kì lạ, "Minh Hiên, giờ Lạc Lạc là bạn gái con à?"
Sở Minh Hiên nắm chặt bàn tay, rất lâu sau mới gật gật đầu, "Vâng."
Sở Liên Phong nhíu mày, "Nói to lên!"
"Vâng!"
"Vâng? Vậy tại sao con lại nói con bé chỉ muốn đến ăn cùng ông bà bữa cơm thường? Có ai làm bạn trai người ta mà như con không!"
Sở Minh Hiên vô thức đưa mắt nhìn Đậu Đậu, nhìn cô ấy không quan tâm mà lật xiên thịt, trong lòng nổi lên cơn từng cơn khó chịu.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com