Tàng Tình rất nhanh liền đến nơi, lúc đó Yêu Tôn đã đưa Đậu Đậu về phòng 912.
Nhìn thấy Tàng Tình xuất hiện, Mạch Tuệ vội vàng từ ghế sô pha đứng dậy, "Tàng đại nhân."
Tàng Tình nhăn mày, "Xin lỗi, tôi..."
"Thuốc giải đâu?"
Yêu Nghiệt nghe thấy động tĩnh lập tức di chuyển đến trước mặt anh ta, mắt đỏ au, khi nói nanh độc lờ mờ ẩn hiện, giống như nếu anh ta dám nói không có thì ngay giây tiếp theo có thể xé nát anh ta ra.
Tàng Tình lo lắng không yên, mấy lần mở miệng đều không dám nói anh ta không mang theo thuốc giải. Mạch Tuệ dù sao cũng từng là tiểu đồng thử thuốc của anh ta, nhìn biểu cảm của anh ta, còn có thể không rõ hay sao?
Nhất định là bị Hoa Khôi phát hiện.
Cô thật ngốc, lại dặn dò anh tránh Hoa Khôi. Cả Bách Hoa Các đều là của cô ta, anh ấy sao có thể có đủ khả năng tránh được cô ta chứ?
Trong lúc Tàng Tình lo lắng, mũi đã ngửi thấy mùi máu tanh. Cách một cánh cửa, bên trong có người đang thầm nức nở.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com