Đối mặt với Sở Minh Hiên, Lạc Thi Nhã còn có thể nói gì? Lạc Thi Nha còn có thế nói sao?
Cô ta chỉ có thể, "… Ừ, cậu hiểu được vậy là rất tốt đó."
Sau khi mấy người bọn họ ăn đã gần xong, Đậu Đậu đưa chiếc khăn giấy cho Trường Sinh.
Trước khi về lớp học, vẫn còn nghe thấy Hà chính trực kéo thẳng Tinh Trạch không chịu buông mà thăm dò tin tức, "Này, cậu mau nói đi! Anh cậu đi công tác ở đâu?"
Vẻ mặt Diệp Tinh Trạch rất khổ sở, "Chị Hà, thật sự không phải là em không muốn nói cho chị. Anh ấy đi bàn chuyện làm ăn, chị không đi được đâu!"
"Đi bàn chuyện làm ăn thật chứ?"
"Thật mà! Thật thật mà! Nếu chị không tin thì chị cứ đi hỏi ba chị đi, vụ làm ăn này ông ấy biết."
Hà chính trực im lặng một lát, không biết nghĩ đến chuyện gì mà nhìn Diệp Tinh Trạch bằng ánh mắt tức giận, "Nói! Lần này ả thư kí nào đi cùng anh ấy? Có phải là ả hồ ly tinh ngực to người đẹp mông cong đó không?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com