Yêu Nghiệt thấy cô nôn khan thì đã sớm đau lòng. Nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, không thể nhượng bộ. Lạc Lê không giống đám hoa đào thối kia của cô, là người được Nguyệt lão nối tơ hồng. Vì vậy hắn nhất định phải chặt đứt dây dưa trên người bọn họ, bỏ đi tất cả ấn tượng tốt của vợ đối với tên kia.
Đậu Đậu nhấn xả nước bồn cầu, khóc không ra nước mắt ngồi ở trên nắp bồn cầu, "Anh à, có thể đừng làm vậy nữa được không, thật sự rất đau mắt đó! Anh không nghĩ cho tôi, ít nhất cũng vì hai quả trứng trong bụng tôi suy nghĩ một chút chứ?"
Vẻ mặt Yêu Nghiệt hơi buông lỏng, nhưng vẫn cứ hừ một tiếng làm bộ nghe không hiểu.
Mắt thấy cô lại lật bồn cầu nôn ra lần hai, Yêu Nghiệt rốt cuộc đã mềm lòng.
"Còn nghĩ hắn đẹp trai không?"
Đậu Đậu nhanh chóng lắc đầu, "Không đẹp không đẹp!"
"Còn nghĩ hắn mạnh mẽ không?"
"Không mạnh mẽ không mạnh mẽ!"
"Nhớ kỹ hình dáng này của hắn chưa?"
"... Nhớ kỹ nhớ kỹ rồi."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com