Tên ngốc kích động, "Sư thúc công, con muốn gặp…"
"Hỏi sư thúc cậu đi."
Yêu Nghiệt thấy vợ mình hờn dỗi như bị người đoạt tiểu sư điệt, cơ trí ném vấn đề sang cho Đậu Đậu. Sau đó, tiểu sư điệt lập tức ngựa không ngừng vó bưng trà xum xoe.
Nhân lúc tên ngốc đi tới tủ lạnh tìm nước chanh, Đậu Đậu hung hăng trừng Yêu Nghiệt một cái, "Anh đã làm gì với nó?"
Yêu Nghiệt vô tội sờ mũi, "Đâu có làm gì."
"Cái rắm ấy! Không làm gì mà nó lại thành thế này! Tôi cảnh cáo anh, nếu Diệp Tinh Trạch có chuyện gì, bà cô đây nhất định liều mạng với anh!"
Nói xong còn chỉ chỉ bụng có chút lớn của mình, "Mang theo con anh luôn."
Yêu Nghiệt hơi sửng sốt, lại uất ức nói, "Bà xã, em nói vậy khiến anh rất đau lòng."
"…"
"Anh chỉ cho nó xem quyển sách thôi, thật đó."
Lúc này Diệp Tinh Trạch đã ép xong một ly nước chanh, vừa bưng cho Đậu Đậu vừa ôm quyển sách như bảo bối.
"Sư thúc, người uống đi. Làm ơn, người đồng ý đi mà."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com