Yêu Nghiệt vốn đang thấy rất tốt, lần này Lăng Đầu Thanh lập công lớn, tiểu sư điệt nhà vợ đã không còn nhằm vào hắn nữa. Tự nhiên, câu sư thẩm của Diệp Tinh Trạch toát ra khỏi miệng thì Yêu Nghiệt liền đen mặt.
Mặt Yêu Nghiệt tối sầm, Đậu Đậu liền vui vẻ. Cô cũng không biết Yêu Nghiệt đã tẩy não đứa nhỏ nhà mình thế nào, chỉ lo vỗ bàn cười to, "Phụt ha ha ha… Sư thẩm? Ha ha ha rất hình tượng."
Tên ngốc ngơ ngác, cào đầu, không hiểu rốt cuộc cậu đã nói gì sai. Đậu Đậu là sư thúc cậu, chẳng lẽ Yêu Nghiệt không muốn làm sư thẩm của cậu sao?
Đậu Đậu cười đến ho khan, Yêu Nghiệt nghiêm mặt vuốt lưng cho cô, sau đó liếc tên ngốc một cái sắc lẻm, "Diệp Tinh Trạch, cậu là khỉ đến làm trò sao?"
Tên ngốc lắc đầu theo bản năng, "Không phải!"
Đậu Đậu càng vui vẻ, thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Sao cô không biết tên ngốc nhà mình có năng lực làm người nghẹn họng thế chứ? Không tồi không tồi, đáng khen ngợi.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com