Đậu Đậu mới không thèm quan tâm cậu nghĩ thế nào, nhét một bụng đầy thức ăn rồi vỗ bụng ợ một cái. Sở Minh Hiên cau mày, chỉ muốn lập tức đập đũa bỏ đi. Lúc này Đậu Đậu ăn no rồi, mới phát hiện Sở Minh Hiên lại vẫn đang sầm mặt.
Được rồi, thiếu gia nhà giàu bây giờ được nuông chiều từ bé, khó tính chút cũng coi là bình thường. Chỉ có điều không biết cô gái thích mặt lạnh dán vào mông nóng thế nào mới có thể chịu được cậu ta kia chứ? Đã mặt lạnh quanh năm còn mặt liệt nữa chứ.
Vẫn là tiểu sư điệt nhà cô tốt, chính nghĩa biết bao, đáng yêu biết bao! Trẻ con mà, phải giống như Diệp Tinh Trạch, trẻ trâu một chút, ngốc một chút, tâm địa tốt một chút. Nếu đều giống như người của Sở gia bọn họ, hơi tí là nghĩ xấu cho người khác, còn có thể chơi đùa vui sướng không chứ?
Đậu Đậu vỗ bụng âm thầm cảm khái một hồi, quyết định ngày mai sẽ dạy Tiểu Đông Quách tu luyện. Thuận tiện, dỗ cậu đến núi Đạo Vương lấy Thiên vấn ra đây, lại dò xem bạn gái của Sở Minh Hiên là ai.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com