Lâm Duy Đường lập tức biến sắc khi nghe thấy tiếng động, sau đó nhanh chóng tóm tên lính kia lên rồi nhảy sang chỗ khác.
Gào! Tiếng gầm rú của hổ dữ vang lên sau lưng hai người.
Chân của vị binh lính kia mềm nhũn, không đứng nổi mà té ngã trên mặt đất. Hắn quay đầu lại, chỉ nhìn thấy con hổ lớn kia há rộng chiếc mồm đỏ tươi rồi một nhát nuốt thi thể của Nhị Tráng xuống, hai mắt hắn trợn trắng rồi lăn đùng ra ngất.
"Chết tiệt." Lâm Duy Đường nhìn tên lính đã bất tỉnh, lại quay sang nhìn thi thể đã bị con hổ dữ kia một nhát nuốt mất, hắn thầm mắng một tiếng, sau đó khiêng người đang hôn mê lên, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Cũng không biết đã qua bao lâu, một giọng nói kỳ ảo lúc ẩn lúc hiện chợt vang lên bên tai Lâm Duy Đường.
"Ta tưởng rằng ngươi sẽ thấy chết không cứu chứ, thật không ngờ ngươi lại khiêng hắn chạy."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com