"Tại sao sợ hãi?"
"Sợ Phật đem ngươi đi mất. Sợ ngươi từ nay cưỡi mây đạp sóng hóa thành tiên, thành Phật mà bay đi. Sợ ta từ nay về sau không bao giờ tìm được ngươi trên thế gian này nữa. Cho nên, ta mới ngăn ngươi niệm kinh, mới sợ ngươi niệm kinh."
Lam Vân nhíu mày, dường như không hiểu, lại dường như nghi hoặc.
Phúc công công vô cùng khiếp sợ khi nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người. Ông ta không nghĩ rằng Cửu công chúa lại chìm sâu vào mối tình này đến vậy. Ông ta gắt gao nhìn chằm chằm thánh tăng, không dám chớp mắt vì sợ sẽ bỏ qua phản ứng của ngài. Cũng may, gương mặt của thánh tăng từ đầu đến cuối đều bất biến, một chút thay đổi nhỏ cũng không có.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com