Dương phu nhân lặng lẽ lau lệ trên khóe mắt, lẩm bẩm nói: "Là chúng ta vô dụng, khiến con dâu phải chịu tủi nhục."
Dương lão gia im lặng an ủi bà: "Làm khó con bé rồi."
Sau khi kiểm tra một lượt, tay Liêu Thanh Vân có hơi khựng lại phút chốc. Một lát sau, hắn tiếp tục thăm dò thêm lần nữa, sau đó không chút do dự thu tay lại, lùi về sau một bước, tạ lỗi với Dương thiếu phu nhân: "Liêu mỗ không thể tìm được điều khác thường trên mặt thiếu phu nhân. Nếu có chỗ mạo phạm, mong thiếu phu nhân chớ để ở trong lòng."
Liêu Thanh Vân vừa dứt lời, Dương thiếu gia lập tức bay thẳng về phía hắn, hung hăng túm lấy vạt áo của Liêu Thanh Vân. Dương thiếu gia vung tay lên chuẩn bị đấm xuống thì lập tức bị Cố Lăng bước đến giữ tay lại, Cố Lăng lạnh lùng nói: "Tuy Thanh Vân là nam tử, nhưng thầy thuốc cũng như cha mẹ, huynh ấy thẳng thắn vô tư, chẳng có cử chỉ nào bất kính với thiếu phu nhân cả."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com