webnovel

Chương 214: Cháu ngoại ruột, có chiều thế nào cũng không quá (1)

Biên tập viên: Nguyetmai

"Đó là vì anh vẫn chưa gặp được nửa kia của mình."

"Đúng vậy, tôi đã gặp được một người con gái tốt, nhưng mà cô ấy lại là hoa đã có chủ rồi. Ai dà, tại sao tôi không gặp được cô sớm hơn một chút chứ?"

An Noãn bĩu môi, "Tổng giám đốc Thẩm, bây giờ muộn lắm rồi, anh nên về nghỉ ngơi sớm đi."

Thẩm Thần Phong vỗ nhẹ lên đầu cô, nhỏ giọng nói, "Kể từ lần đầu tiên gặp cô ở gian phòng VIP đó, tôi đã hai ngày liên tiếp mơ thấy cô, tôi cho rằng đây chính là ám hiệu mà ông trời cho tôi. Thôi vậy, tôi tự nhận mình không phải đối thủ của Aaron, nếu như có một ngày Aaron không cần cô nữa, nhớ đến tìm tôi."

An Noãn chỉ xem như anh ta đang nói đùa, cô khẽ cười.

"Đúng rồi, còn có một chuyện nữa vẫn phải hỏi lại cô, rốt cuộc cô và Mạc Trọng Huy có quan hệ gì với nhau vậy?"

An Noãn vừa muốn mở miệng, Thẩm Thần Phong đã cảnh cáo cô, "Đừng có lấy loại quan hệ bạn hợp tác làm ăn ra lừa phỉnh tôi, cẩn thận tôi điều tra ra chuyện của hai người rồi gửi cho người đàn ông của cô xem đấy."

An Noãn ấn mi tâm, bình tĩnh nói, "Tôi và anh ấy đã từng ở bên nhau, sau đó vì một số chuyện không được vui vẻ cho lắm nên chia tay rồi."

"Tôi cũng đoán như vậy, nhưng mà người đàn ông đó có vẻ yêu cô lắm đấy."

Thẩm Thần Phong nói một câu ý vị sâu xa, rồi lái xe rời đi.

Thẩm Thần Phong hiếm khi xem trọng một người phụ nữ, cuối cùng người ta lại là hoa đã có chủ, đối thủ còn có lai lịch lớn đến vậy.

Trận này còn chưa đánh mà anh ta đã thua ngay từ vòng gửi xe rồi.

Thẩm Thần Phong cảm thấy vô cùng buồn bực.

Anh ta lái xe về biệt thự nhà họ Thẩm, hôm nay không muốn đi đâu cả, chỉ muốn về nhà ngủ một giấc, ngủ dậy sẽ quên cô gái đó đi.

Xe đậu trong nhà để xe, anh ta nhìn thấy xe của ba mình - Thẩm Diệc Bác, bác Cả - Thẩm Diệc Bái còn có anh họ - Thẩm Thần Dật đều ở đó.

Anh ta buồn bực, hôm nay ông cụ lại triệu tập mở cuộc họp gia đình rồi.

Thẩm Thần Phong lười quan tâm mấy chuyện nhàm chán này, tâm trạng anh ta không tốt, bước vào biệt thự, người làm bắt gặp nhiệt tình chào hỏi anh ta, "Cậu chủ, cậu về rồi."

"Ông nội lại đang mở cuộc họp gia đình à?"

Người làm cười gật đầu.

"Lại là đi tìm em họ gì đó? Đúng là chán muốn chết, nhiều năm vậy rồi, ngay cả bác Cả cũng tìm không ra, chắc chết từ lâu rồi cũng nên."

"Cậu chủ, câu này tuyệt đối đừng để ông cụ nghe thấy, nếu không chắc sẽ đánh cậu đó."

"Chẳng sao cả, da dày, dù sao cũng bị đánh quen rồi."

Thẩm Thần Phong cà lơ phất phơ nói xong rồi lên lầu trở về phòng mình.

Trong phòng làm việc.

Ông cụ Thẩm từ nãy giờ vẫn luôn chống cằm, vẻ mặt đều đầy nét đau thương, qua giọng nói chất phác mà hùng hồn của ông phảng phất thấy được phong độ năm đó của ông cụ, "Gần đây thấy lão già nhà họ Mạc sinh bệnh, ba cũng vô cùng bùi ngùi, cũng may mấy năm nay cháu trai ông ta vẫn luôn ở bên cạnh, cho dù có đi rồi, có lẽ cũng không còn gì nuối tiếc nữa. Có lẽ một ngày nào đó ba cũng sẽ mắc phải chứng bệnh đó, ba thật sự sợ đợi đến ngày ba đi rồi, cũng không gặp được đứa cháu ngoại của ba."

"Ba, ba đừng nói vậy, sức khỏe của ba còn rất tốt."

"Tuổi tác cao rồi, không nói trước được gì cả." Ông cụ thở dài, "Càng già ba càng phát hiện ba đã quá cố chấp, năm đó tại sao lại phản đối Diệc Như gả cho người đàn ông đó. Nếu như ba không phản đối, Diệc Như có lẽ cũng không chết. Mấy năm nay, ta luôn tàn nhẫn không đi thăm dò tin tức của nó, nào có biết được nó đã ra đi mất rồi."

Ông cụ càng nói càng đau lòng, "Còn cả đứa cháu gái ngoại của ba nữa, còn nhỏ đã trở thành trẻ mồ côi, đã thế còn phải ngồi tù, ba đã gây nên tội nghiệt gì đây chứ? Các con nhất định phải giúp ba tìm được con bé, dù có phải trả bất cứ giá nào cũng phải tìm ra nó cho ba. Cho dù để cho ông già ta quỳ trước mặt nó, ba cũng mong có sự tha thứ của nó, để nó nhận lại tổ tiên."

"Ba, ba yên tâm đi, con đã điều tra ra một số manh mối rồi, tin rằng sẽ nhanh chóng tìm được người thôi."

***

Điều khiến An Noãn cảm thấy may mắn là sau lần đó Thẩm Thần Phong không tìm cô gây phiền phức nữa, ngược lại, các quản lý của Đầu Tư Thần Phong người nào cũng rất hỗ trợ của cô, từ đó công việc của cô thoải mái hơn nhiều.

Gần đây cũng không biết là ai tiết lộ tin tức mà tất cả các nhân viên của JM đều biết An Noãn là bạn gái của Lâm Dịch Xuyên, bây giờ mọi người đối xử với cô, có sùng bái và kính trọng nhiều hơn là ngưỡng mộ.

Tất cả mọi người đã biết hết rồi thì An Noãn cũng vứt bỏ được gánh nặng, mấy lần đi ăn cùng với đồng nghiệp, khi họ nhắc đến Lâm Dịch Xuyên, cô cũng sẽ thẳng thắn thừa nhận.

Công việc lại bắt đầu bận tối mặt, điều này khiến cho An Noãn không thể tránh khỏi việc làm khổ thân Lâm Dịch Xuyên, mỗi lần gọi điện thoại cô đều chỉ nói được hai ba câu liền cúp máy. Cũng may Lâm Dịch Xuyên không hề tức giận, ngược lại còn cổ vũ cô, an ủi cô, việc này cũng giúp cho An Noãn càng có nhiều động lực hơn.

Trong hạng mục hợp tác với công ty trách nhiệm hữu hạn Đầu Tư Thần Phong, Hứa Vĩ Thần cũng giúp đỡ cô rất nhiều, cái tên phải bay đi bay lại này mỗi lần về đến Bắc Kinh đều cùng cô thảo luận nghiên cứu bản kế hoạch, thiết kế, bản vẽ, có lúc cũng bận rộn cùng cô đến tối mịt.

Bên cạnh có nhiều người cổ vũ cho cô như vậy, An Noãn cảm nhận được niềm an ủi và hạnh phúc mà trước đây chưa từng có.

"Noãn này, công việc là công việc, đừng có làm hại sức khỏe của bản thân, cô như vậy tôi không thể nào báo cáo lại với lão Lâm đâu."

An Noãn ở phòng làm việc thiết kế bản vẽ, Hứa Vĩ Thần rót cho cô một ly sữa.

"Cảm ơn, có thể đổi thành cà phê không?"

Hứa Vĩ Thần gõ lên trán cô một cái, "Cô đó, bắt đầu làm việc là như liều mạng vậy, nếu lão Lâm ở đây chắc chắn sẽ đau lòng, hối hận vì đã làm theo ý cô."

An Noãn cười một cái, tiếp tục vùi đầu vào bản thiết kế.

Hứa Vĩ Thần nhanh chóng giúp cô pha một ly cà phê đem qua, thuận miệng hỏi, "Ông chủ bên Đầu Tư Thần Phong sau đó có dây dưa với cô nữa không?"

"Không có."

"Vậy thì tốt, có lẽ sau khi mọi người biết người đàn ông sau lưng cô rồi thì đều sẽ phải lùi bước hết thôi."

An Noãn trêu chọc nói, "Anh nói tiếng Trung càng ngày càng tốt rồi đấy, hay là tìm một cô vợ Trung Quốc đi, có muốn tôi giới thiệu cho anh không?"

Hứa Vĩ Thần đực mặt ra, bực mình nói, "Xin miễn cho kẻ vô dụng này, sớm muộn gì tôi cũng trở về Luân Đôn, tôi không muốn nợ tình ai ở đây để rồi đến lúc đó muốn đi lại không đi nổi."

"Đúng rồi, tuần sau khách sạn nghỉ dưỡng của tập đoàn Mạc Thị chuẩn bị khởi công, họ mời chúng ta cùng bên thi công cùng ăn bữa cơm, cô rút ra chút thời gian đi."

An Noãn qua loa ừ một tiếng rồi tiếp tục vùi đầu làm việc.

Hứa Vĩ Thần lại đứng một lúc, không biết làm gì đành rời đi.

Cách nghĩ của phụ nữ nhiều lúc thật khiến người ta khó mà đoán được. An Noãn liều mạng như vậy, rốt cuộc là vì cái gì? Cho dù có một ngày cô trở thành nhà thiết kế hàng đầu của JM trụ sở chính thì cuối cùng vẫn phải gả cho Lâm Dịch Xuyên. Người phụ nữ được gả cho Lâm Dịch Xuyên, tương lai cũng xác định là phải ở nhà giúp chồng dạy con thôi.

Có lúc trong lòng Hứa Vĩ Thần vẫn nghĩ, An Noãn cố gắng như vậy, liều mạng như vậy, có thật sự là vì Lâm Dịch Xuyên không?

Gần đây Thẩm Thần Phong không tìm đến An Noãn, ngay cả hạng mục hợp tác cũng hoàn toàn giao cho cấp dưới. Thứ nhất là vì đối thủ của anh ta là CEO của công ty JM nổi tiếng trên thế giới, khiến anh ta cảm thấy vô cùng tự ti, giống như là một trận chiến anh ta chưa được đánh mà đã thua vậy. Thứ hai là gần đây Mạc Trọng Huy cứ chăm chăm dõi theo anh ta, dù gì thì cũng là anh em, anh ta cũng không muốn vì một người phụ nữ mà làm mích lòng Mạc Trọng Huy.

Mấy anh em thấy gần đây tâm trạng Thẩm Thần Phong không tốt nên nghĩ đủ mọi cách tìm thú vui cho anh ta, giới thiệu cho anh ta đủ loại người đẹp, gợi cảm có, xinh đẹp có, ngây thơ có, hoang dã có, nhưng Thẩm Thần Phong càng nhìn lại càng bực mình.

Chương tiếp theo