"Đọc sách?"
Lục Trầm, Nguyên Ngữ ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau.
Chúng tôi bảo cậu vẽ tranh, vẽ gì cũng được, miễn sao bộc lộ được thực lực chân chính là đủ rồi…
Đọc sách?
Liên quan gì đến vẽ tranh?
Hoàng Ngữ và Bạch Tốn vốn đang háo hức chờ xem Trương Huyền đại triển thần uy, nghe vậy cũng đực mặt ra, hoàn toàn không hiểu mô tê gì hết.
Sắp vẽ tranh đến nơi mới nghĩ đến chuyện đọc sách, chơi trò nước đến chân mới nhảy thế này, hơi muộn rồi đấy!
Mấu chốt ở chỗ… đại ca à, trình độ của ngài cỡ đó rồi, đọc sách có tác dụng sao?
"Dạ phải!"
Bắt gặp ánh mắt quái dị của mọi người, Trương Huyền cố gắng dấu đi vẻ ngượng ngùng.
Thực sự hắn chẳng còn cách nào khác cả.
Vẽ tranh?
Hắn cũng muốn làm một cao thủ, thoáng một cái đã cho ra tác phẩm cảnh giới thứ ba thứ bốn, đại triển thần uy, oai phong lẫm liệt lắm chứ.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com