Họ không hề buông lòng cảnh giác, hơn mười người vẫn chĩa mũi thương vào những kẻ lạ mặt, đồng thời cử hai người cầm đuốc đi kiểm tra.
Ánh lửa vừa lóe lên, quả nhiên thấy hơn mười chiếc xe ẩn núp trong bóng tối, trên mỗi xe đều đầy ắp lương thực và dược liệu.
"Là rắn nước thôi, không có độc, cắn một phát cũng không chết được đâu, đừng có gào lên nữa."
Người còn lại giơ đuốc rồi đi về phía trước. Nương theo ánh sáng le lói từ ngọn đuốc, anh ta thấy con rắn nọ vẫn đang cắn chặt lấy tên hầu mặt mũi trắng bệch.
Anh ta nhìn kĩ mới biết đây là rắn không độc, rất thường thấy ở nơi dã ngoại, bèn đưa tay bắt nó xuống rồi cuốn nó trên tay, sau đó dùng tay phải ném mạnh. Con rắn bị ném rất xa, lát sau mới nghe thấy tiếng động từ bụi cỏ vang lên.
Kẻ hầu nọ nghe vậy cũng thấy đỡ sợ, không còn run lẩy bẩy nữa. Cậu ta cúi đầu nhìn vết thương ở cổ tay, máu chảy ra màu đỏ tươi, cũng không có bất kỳ phản ứng trúng độc nào.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com