Cha con Liễu Xa và Khương Bồng Cơ ở Phong phủ đã lâu, mà bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn, ngày ngày trôi qua, đã đến lúc hai nhà phải chia tay.
"Lan Đình à, sau này ở thư viện Lang Nha phải cẩn thận hơn, việc gì cũng phải suy nghĩ kỹ trước khi làm, không được hấp tấp nóng vội."
Phong Cẩn nghĩ đến giới tính của Khương Bồng Cơ mà lại muốn thở dài, cô bạn thân này của cậu mà là con trai thì ắt sẽ làm nên nghiệp lớn cho xem. Chỉ tiếc rằng lại là phận gái, trời định sẽ phải chịu nhiều ràng buộc, điều ấy khiến Phong Cẩn tiếc nuối khôn nguôi.
"Biết rồi, ta giống kẻ hay gây chuyện lắm sao?" Khương Bồng Cơ cực kì vô tội nói.
Phong Cẩn im lặng hồi lâu rồi thẳng thừng đáp: "Giống!"
Từ Kha đứng cạnh đó suýt thì cười ra tiếng, cậu càng ngày càng thích vị Phong lang quân thật thà này.
Khương Bồng Cơ tức giận lườm Từ Kha một cái.
"Khủy tay chỉ biết hướng ra ngoài thôi."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com