Lục Đình Kiêu tiếp tục nói, nhưng ngữ khí lại trở nên nghiêm túc: "Thế nên, Ninh Tịch, em đừng nghĩ tôi yếu đuối như vậy nữa. Đừng vì vậy mà rời xa tôi. Tôi bảo đảm sẽ không có bất cứ ai có thể làm hại được tôi, không có bất cứ ai có thể lấy điều này ra để uy hiếp em rời xa tôi cả!"
"..." Nghe đến đây, rốt cuộc Ninh Tịch cũng hiểu được ý của anh, trái tim cô bất giác thắt lại.
Lục Đình Kiêu từ từ buông cô ra, đỡ lấy vai cô, để cô nhìn thẳng vào mình, anh nói từng câu từng chữ như muốn khắc vào trái tim cô:
"Ninh Tịch, tôi nói bao điều như vậy, chỉ là để cho em biết, không có bất cứ ai, không có bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng tới quyết định của em, chuyện mà em cần suy nghĩ chỉ có một chuyện, đó chính là em có thích tôi hay không."
"Nếu em không có cách nào yêu tôi, vậy tôi sẽ chấp nhận, tôi cũng chỉ chấp nhận một lí do duy nhất này thôi."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com