Người lớn trong nhà có nói tiệc sinh nhật tròn một tuổi của Hữu Hữu và Điềm Điềm sẽ do bọn họ xử lý, Cố Vi Vi và Phó Hàn Tranh không hỏi đến nữa.
Chẳng qua, vào ngày sinh nhật của Hữu Hữu và Điềm Điềm, cô vẫn bị mức độ phô trương làm cho giật nảy mình.
Sau khi ăn sáng xong, bà Phó thay áo mới cho hai đứa nhỏ, sau đó bế bọn nhỏ đến phòng khách đã được trang trí hoàn toàn mới, đặt bọn nhỏ ngồi xuống ghế dành cho trẻ con.
Sau đó bà đưa cho Cố Vi Vi một chiếc lược gỗ có hình dáng đáng yêu, trên đó có một chuỗi ngọc bình an cho Cố Vi Vi.
"Đây là lược bình an, con chải tóc cho bọn nhỏ đi."
Từ nhỏ Cố Vi Vi đã sống ở nước A, cô không hiểu mấy lễ nghi này của Trung Quốc lắm, cho nên bà Phó bảo cô làm thế nào, cô liền làm theo như thế.
Cố Vi Vi ngồi xổm xuống đằng sau hai đứa nhỏ, khẽ cười nói
"Chúng ta chải cho anh trai trước nhé."
Sau khi nói xong, cô cầm chiếc lược gỗ, nhẹ nhàng chải tóc cho Hữu Hữu.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com