"Nhà của tôi… Cố Vi Vi… nhà của tôi…"
Cố Vi Vi dùng ánh mắt mông lung nhìn Cố Tư Đình.
Cố Tư Đình thấy cô nửa tin nửa ngờ, lại nói tiếp.
"Anh là anh trai em, Cố Tư Đình."
Cố Vi Vi cay mày nhìn hắn, hỏi.
"Vậy Mộ Vi Vi là ai… Phó Hàn Tranh là ai…"
"Vi Vi tiểu thư, bọn họ… chỉ là người trong giấc mơ của cô mà thôi." Bác sĩ Lý mỉm cười giải thích.
Trong lòng Cố Vi Vi không khỏi cảm thấy nực cười, quả nhiên bọn họ muốn bày trò này với cô.
Nếu không phải cô cảnh giác phòng bị từ sớm, không uống số thuốc kia, nên lượng thuốc bị tiêm vào người vẫn chưa kịp ảnh hưởng tới thần trí.
Nếu không, chỉ e là mấy ngày nữa thần trí của cô cũng sẽ trở nên mơ hồ, để mặc bọn họ tẩy não, sau khi phẫu thuật xong thì sẽ hoàn toàn biến thành Cố Vi Vi bị bọn họ khống chế.
Chỉ tiếc là, thật ra hiện tại thần trí của cô rất tỉnh táo.
Cô biết rõ mình là ai, cũng biết mình phải làm gì.
Cố Vi Vi ôm đầu, giả vờ bị bọn họ làm rối trí.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com