Lam hiên Vũ gật đầu một cái, " Tốt."
"Quá tốt. Hôm đó, thật là cảm ơn cậu." Diệp Linh Đồng có thái độ tốt với Lam Hiên Vũ.
Lam Hiên Vũ lắc đầu nói: "Không liên quan tới cậu, là Hồn Thú đó tương đối đặc thù, hơn nữa mình cũng không còn chuyện gì. Ừm, mình hơi đói, ăn cơm trước Hàaa...!" Vừa nói, cậu vòng qua trước người Diệp Linh Đồng, đi theo Tiền Lỗi đi xới cơm.
Diệp Linh Đồng tự nhiên có thể cảm nhận được trên người cậu mang đến cảm giác xa cách, không khỏi cau mày một cái, nhưng đúng là vẫn còn nhịn được.
Vừa nghĩ tới ngày đó Lam Hiên Vũ không chùn bước dẫn Ma Viên ba mắt đi đã chạm tới nơi mềm yếu nhất trong lòng cô.
Lòng cạnh tranh cùng cậu cũng lãnh đạm hơn nhiều so với lúc trước.
"Cậu biết Diệp Linh Đồng à?" Tiền Lỗi thấp giọng hỏi Lam Hiên Vũ.
"Ừ, chúng tớ lúc trước ở cùng một trường học, không phải là một lớp." Lam Hiên Vũ trả lời.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com