webnovel

Chương 2: Tuyết tan phục sinh

Biên tập viên: Wave Literature

Thiên Đấu tinh chính là hành tinh đầu tiên được nhân loại phát hiện và di dân thành công, đến nay đã có mấy ngàn năm lịch sử. Kích thước hành tinh này bằng khoảng một nửa Đấu La tinh, 54% bề mặt được bao phủ bởi nước. Trong đó có bốn phần là nước ngọt còn sáu phần là nước biển.

Ban đầu, trên bề mặt hành tinh này vốn không hề có sinh vật sống nào. Sau đó, khi con người đặt chân đến, dựa vào sức mạnh khoa học kỹ thuật, họ đã tiến hành khai phá toàn bộ bề mặt hành tinh này.

Mặc dù trên Thiên Đấu tinh không có sinh vật sống nhưng đã có tám thành giống với Đấu La tinh.

Dựa theo tính toán của các nhà khoa học, chỉ cần nơi này có một tế bào sống xuất hiện, thì có lẽ chỉ sau mấy vạn năm, liền có thể biến hóa một hành tinh có nền văn minh hẳn hoi. Mà hiện tại người dân của Đấu La tinh di cư đến, điều đó chắc chắn sẽ đẩy nhanh tốc độ phát triển của nơi này một cách đáng kể.

Sỡ dĩ người ta đặt tên là Thiên Đấu tinh chính là để kỷ niệm cho một quốc gia mạnh mẽ nhất đã từng tồn tại trên Đấu La Đại Lục.

Từ sau thảm họa mà hồn thú gây ra ở vạn năm về trước, đúng với câu "nhân họa đắc phúc", toàn bộ Đấu La tinh về sau đã bắt đầu phát triển một cách mạnh mẽ. Sau đó nhân loại cũng vứt bỏ hiềm khích trước kia. Khi ấy ba đế quốc Thiên Đấu, Tinh La và Liên bang Đấu La, sau khi trải qua bàn bạc và đàm phán mấy trăm năm đã quyết định hợp nhất và lấy tên là Liên bang Đấu La. Hai đế quốc Thiên Đấu và Tinh La bây giờ đã trở thành hai khu tự trị tên là Thiên Đấu và Tinh La. Mặc dù dùng chung tài nguyên với Liên bang Đấu La nhưng nội bộ vẫn tự trị hoàn toàn. Do đó, đẩy nhanh tốc độ nghiên cứu khoa học.

Đấu La tinh được gọi là hành tinh mẹ của Đấu La Đại Lục, Thiên Đấu tinh là hành tinh được phát hiện đầu tiên nên sự phát triển ở nơi này cũng là nhanh nhất và hoàn thiện nhất, ngoại trừ việc tổng thể năng lượng của nó không bằng hành tinh mẹ, thì những thứ khác gần như không khác biệt quá lớn.

Đặc biệt là khoáng sản ở Thiên Đấu tinh cực kỳ phong phú, có rất nhiều các kim loại hiếm, cũng bởi vì nguồn khoáng sản này mới tiếp thêm cho nhân loại càng nhiều sức mạnh để tiếp tục tiến hành công cuộc di dân lên các hành tinh khác. Phải biết, lượng tài nguyên bị tiêu hao sau mỗi lần di dân đều là con số trên trời.

Tại Thiên Đấu tinh, tổng bộ phân viện Thiên Đấu của viện nghiên cứu khoa học Liên bang đang tiến hành một cuộc thí nghiệm nghiên cứu khoa học vượt thời đại.

Bên trong phòng thí nghiệm, hàng trăm nhà khoa học hàng đầu đang vô cùng bận rộn với công việc của mình. Ở nơi này còn có một dụng cụ nuôi cấy nhân tạo rất lớn, bên trong là một vật thể hình người đang chìm trong dịch thể nuôi cấy.

"Chuẩn bị tăng nhiệt độ lên, rã đông. Tăng thêm nồng độ chất dinh dưỡng. Chuẩn bị rót vào Hồn lực." Ở vị trí điều hành, một nhà khoa học tóc trắng xóa đang dùng thanh âm trầm thấp ra lệnh.

Trong ống nuôi cấy, bởi vì dịch thể đục ngầu nên không thấy rõ bên trong đó rốt cuộc là thứ gì, nhưng tất cả nhà khoa học lúc này đều có chút khẩn trương.

Đây là thử nghiệm phục sinh một sinh vật đã bị đóng băng. Mẫu vật này được phát hiện vào 300 năm trước tại cực Bắc chi địa thuộc Đấu La tinh. Thi thể được bảo tồn cực kỳ hoàn chỉnh, không có sự tồn tại của bất kỳ vết thương nào. Bởi vì lúc phát hiện mẫu vật, trình độ khoa học chưa phát triển hoàn thiện, không tiến hành được thử nghiệm nào có thể làm tan băng.

Tuy nhiên, trong mấy ngàn năm gần đây, sự khai phá các hành tinh diễn ra ngày càng nhiều, từ đó cũng tìm ra thêm các nguồn tài nguyên mới, nên trình độ khoa học kỹ thuật được đẩy mạnh. Đã nhiều lần thành công trong việc tiến hành thử nghiệm phục sinh các sinh vật bị đóng băng.

Mà thi thể trước mắt này, có lẽ đã bị đóng băng hơn một ngàn năm. Đây là thi thể có thời gian đóng băng lâu nhất trong lịch sử khoa học tính đến thời điểm hiện tại, điều này có ý nghĩa vô cùng to lớn.

Hơn nữa, căn cứ vào suy đoán của các nhà khoa học, thì khả năng là sinh vật này đã tồn tại từ thời đại rất lâu về trước. Nếu như thật sự phục sinh thành công, thì đó không đơn thuần chỉ là ý nghĩa khoa học mà còn mang ý nghĩa lịch sử.

 Để cuộc thí nghiệm hôm nay được tiến hành, các nhà khoa học đã làm đầy đủ các chuẩn bị, nghĩ đến vô số phương án dự phòng.

"Bắt đầu làm tan băng. Dựa vào tốc độ băng tan có thể biết được thời gian tồn tại của vật thí nghiệm, tốc độ tan băng càng chậm thì thời gian tồi tại của vật thí nghiệm này sẽ càng dài".

Vì thời gian đóng băng càng lâu thì băng sẽ càng cứng, thời gian làm tan băng lúc cũng sẽ càng lâu.

Các nhà khoa học đều trở nên phấn khích hơn, không còn nghi ngờ gì nữa, thời gian tồn tại của thi thể càng dài thì ý nghĩa của cuộc thí nghiệm này càng lớn nếu như nó có thể sống lại

"Quá trình tan băng kết thúc, thi thể đã lộ ra hoàn toàn. Liệu có nên bắt đầu tiêm dịch thể chữa trị đại não và khí quản hay chưa?

"Bắt đầu tiêm vào."

"Vâng, nhắc lại, bắt đầu tiêm vào."

Các nhà khoa học trở nên căng thẳng và bận rộn.

Nhưng ngay sau đó,tiếng còi báo động liền vang lên. "Báo cáo khẩn cấp, không cách nào tiêm vào. Kim tiêm hợp kim không cách nào đâm vào vật thí nghiệm, đã gãy."

"Cái gì?" Nhà khoa học lớn tuổi đứng đầu kia kinh ngạc, kim tiêm hợp kim cứng cỡ nào thì bọn họ là người rõ ràng nhất. Xem như là cơ giáp cũng có thể đâm xuyên qua một cách dễ dàng!

"Có phải là rã đông chưa hoàn toàn hay không? Hay mẫu vật vẫn chưa tan băng? "

"Mẫu vật tan băng thành công, cơ thể đã trở nên mềm mại, nhưng da dẻ lại cứng cỏi dị thường, cũng không cách nào đâm vào. viện trưởng, bây giờ nên làm gì."

"Lập tức truyền năng lượng Hồn lực vào, tiến hành kích thích phục sinh." Nhà khoa học đứng đầu nhanh chóng quyết định rồi truyền đạt mệnh lệnh. Nhưng sắc mặt đã lộ vẻ chán nản. Không chỉ hắn, mà bên người các vị nhà khoa học cũng đều là như vậy.

Tất cả bọn họ đều hiểu rằng, khả năng phục sinh vật thí nghiệm đã trở nên rất nhỏ. Dựa theo kinh nghiệm trước đó, sau khi rã đông nhất định phải tiến hành chữa trị đại não và khí quản, thì cơ thể mới có thể sống lại. Nếu như không chữa trị đại não thì khả năng phục sinh không đến một phần trăm, trừ khi là mới đóng băng mấy tiếng đồng hồ. Còn vật thí nghiệm lần này đã đóng băng mấy nghìn năm rồi. Vốn đã chuẩn bị dịch thể chữa trị loại tăng cường cho nó nhưng bây giờ lại không thể tiêm vào mà chỉ có thể ngâm bên ngoài thì hiệu quả sẽ vô cùng kém.

Khi năng lượng Hồn lực truyền vào, bên trong bắt đầu phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.

Nhà khoa học đứng đầu thở dài, "Chúng ta vẫn là bất cẩn rồi, không có tính đến tình huống này. Vật thí nghiệm này không hề tầm thường, thậm chí có thể là Hồn thú tu luyện thành người, vì lẽ đó thân thể mới cứng rắn như vậy. Hiện tại đổi kim tiêm đã không kịp. Biết trước như vậy, tôi đã nên nộp đơn về tổng bộ, xin cấp cho loại kim tiêm truyền dịch cứng nhất rồi. Trách nhiệm lần này, một mình tôi gánh vác."

"Viện trưởng, ngài đừng nói như vậy, chúng ta đều không cân nhắc đến vấn đề này, có trách nhiệm gì thì chúng ta phải cùng gánh vát!" - một người trung niên bên cạnh vội vàng nói.

"Chờ một chút, mọi người nhìn kìa." Đột nhiên, một nhà khoa học nữ lớn tuổi chỉ về ống nuôi cấy reo lên.

Ánh mắt các nhà khoa học đồng loạt hướng về phía ấy, bọn họ ngạc nhiên phát hiện dịch thể đục ngầu lúac ban đầu đột nhiên trở nên trong suốt, hình người bên trong cũng bắt đầu trở nên rõ ràng hơn.

- Đây là...

Khi hình người kia dần dần lộ diện, tất cả mọi người đều nhìn đến ngây dại.

Đó là một thiếu nữ, một thiếu nữ tuyệt đẹp. Lúc trước, do có lớp băng dày đặc phủ ở bên ngoài, nên không ai có thể nhìn thấy toàn bộ dung mạo của nàng.

Trên người nàng đang mặc một chiếc váy dài màu bạc, mái tóc cũng là màu bạc, dáng người mảnh mai. Tuy rằng hai mắt đang nhắm chặt nhưng hàng mi thật dài trên mắt nàng vẫn gây rung động lòng người. Ánh mắt tất cả các nhà khoa học nam ở đây đều bị nàng hấp dẫn, trong nhất thời không nói nên lời.

"Nhanh, tăng mạnh Hồn lực truyền vào. Nàng dường đang tự mình hấp thu dịch dinh dưỡng trong ống nuôi cấy. Thay đổi dịch dinh dưỡng một lần nữa, nhanh!" - Nhà khoa học đứng đầu nói một cách điên cuồng, đồng thời thức tỉnh lại các nhà khoa học khác.

Bên trong phòng thí nghiệm lại lần nữa trở nên bận rộn, các nhà khoa học đều nhanh chóng hành động.

Dịch dinh dưỡng được truyền vào trong ống nuôi cấy một lần nữa, năng lượng Hồn lực cũng được truyền vào liên tục. Thế nhưng, tình huống kỳ lạ phát sinh, bất kể dịch dinh dưỡng được tiêm vào như thế nào, chất lỏng trong ống nuôi cấy một mực giữ màu trong suốt. Cơ thể cô gái kia giống biển rộng vậy, nuốt chửng hết thảy dinh dưỡng cùng năng lượng Hồn lực đang được truyền vào.

Cả quá trình này mất trọn vẹn một giờ.

"Mọi người nhìn xem, nàng, nàng hình như vừa nhíu mày lại." Một nhà khoa học trẻ có đôi mắt tinh tường đột nhiên chỉ vào ống nuôi cấy và nói.

Căn bản không cần đi chứng minh lời của hắn nói, bởi vì ngay giây tiếp theo, thông qua hệ thống, tiếng nhịp tim đập nhẹ nhàng vang lên, "bình bịch, bình bịch, bình bịch."

Đối với các nhà khoa học mà nói thì đây chính là âm thanh mà họ muốn nghe thấy nhất! Càng khiến họ vui mừng hơn chính là lông mi của của gái đã có chút rung động, sau đó nàng từ từ mở mắt ra.

Con mắt của nàng là màu tím nhạt, con ngươi ảm đạm, biểu lộ ra sự mệt mỏi cực độ, nàng mờ mịt nhìn ống nuôi cấy trước mặt, giơ tay lên, như thể đang muốn di chuyển.

"Ngừng tiêm dịch dinh dưỡng. Giải phóng dịch dinh dưỡng, bơm dưỡng khí vào." Nhà khoa học đứng đầu nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh. Người mới tỉnh lại sau khi bị đóng băng, sợ nhất chính là bị nghẹt thở. Vậy rất có thể dẫn đến chết não lần nữa.

Chất lỏng rút xuống, dưỡng khí được bơm vào. Cô gái kia ánh mắt dường như trở nên mệt mỏi hơn.

Ánh mắt ngơ ngác nàng thì thào nói: "Tôi mệt quá, Tôi là ai. Tôi ở đâu?"

Chương tiếp theo