Giọng nói của Trần Thanh Tử cũng không uy nghiêm gì mấy, nhưng ngay khi lời nói của hắn vang lên, toàn bộ thế giới lập tức lặng như tờ... Cơ thể của Tinh Xỉ thú vương run rẩy, trong mắt nó ánh lên vẻ khó tin và hoảng sợ hiếm thấy, ngay cả khả năng nói chuyện cũng mất đi.
Đến nó cũng vậy thì càng không cần phải nói đến những con Tinh Xỉ thú khác nữa. Dường như câu nói hờ hững này đã trở thành uy áp đủ để đè bẹp chúng sinh khiến cho mọi tồn tại đều mất đi khả năng tư duy.
Vương Bảo Nhạc cũng thế, trong lòng như có thiên lôi đang không ngừng nổ vang, cho dù hắn biết cụ thể mọi thứ trong Minh Mộng là gì, cho dù sư tôn đã từng nhắc nhở mình chuyện liên quan đến Trần Thanh Tử. Thậm chí, Vương Bảo Nhạc cũng đã từng suy nghĩ, sư huynh Trần Thanh Tử trong Minh Mộng rốt cuộc có quan hệ như thế nào với mình.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com