Con chim nhỏ kia hoảng sợ bèn dùng tốc độ nhanh nhất để bỏ chạy, nhưng nó đã mất đi thân thể. Ngay cả Nguyên Anh cũng bị phản phệ trọng thương, nay chỉ giống như một áng bèo không rễ, dù tốc độ nhanh đến mấy thì cũng bị ảnh hưởng. Nếu như đối thủ là kẻ khác thì cũng thôi đi, nhưng Vương Bảo Nhạc lại là Minh Tử.
Dù sao thì Nguyên Anh cũng có thể xem như do linh hồn biến thành, trong lúc đuổi theo, Vương Bảo Nhạc đột nhiên giơ tay phải lên, lập tức có bàn tay dẫn hồn bắn ra từ trong cơ thể hắn. Lại có vô số Minh Hỏa bắn ra bốn phương để phong tỏa tất cả đường đi của con chim nhỏ này. Mặc cho nó giãy giụa kiểu gì, thậm chí là dùng cả thanh kiếm nhỏ màu đen kia thì tối đa cũng chỉ tạo thêm một chút phiền toái cho Vương Bảo Nhạc mà thôi.
Chỉ lát sau, sau khi con chim nhỏ này lần lượt thi triển thanh kiếm thì thân thể của nó ngày càng suy yếu, bị Vương Bảo Nhạc một phát túm lấy.
"Ngươi còn lật trời được chắc?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com