Ngay khi mấy trăm tu sĩ đã bị đồng hóa kia xuất hiện, lớp vỏ ngoài của cái cây nhỏ khô héo tràn ngập vết rách nằm ở mặt đất phía trên hốc cây, bị mấy trăm gốc đại thụ vây quanh bất chợt lộ ra một gương mặt trung niên.
Hắn ta vặn vẹo nhăn nhó, giống như đang gánh phải đau đớn khó tả thành lời, nếu nhìn kĩ thì có thể thấy vết nứt trên thân thể của hắn ta đang lan dần ra, dường như còn có ánh sáng lưu chuyển ở bên trong.
Rõ ràng loại nứt lan này cũng có chút liên quan hết hành vi thôn phệ của Vương Bảo Nhạc, nhưng không phải tất cả. Lúc này hắn ta đang phải trải qua một lần lột xác!
Nhưng so với vẻ đau đớn vặn vẹo trên mặt thì ánh mắt của nó lại vô cùng bình tĩnh. Lúc này nó nhìn về phía đạo viện Phiêu MiễuMiểu, có tiếng thì thào vang lên.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com