Màn kiếm khí như mưa trên bầu trời lập tức biến mất không chút tăm tích. Hột Khê xoay người thu kiếm, nhẹ nhàng đáp trên pháp bảo quạt lông mà Thanh Loan vừa mới tung ra.
Lúc cô nhìn thấy tên nhóc Đản Đản mới thở phào nhẹ nhõm.
Đản Đản bị lăn lộn đến hoa mắt váng đầu cũng túm lồng sắt đứng dậy. Thấy Hột Khê cách đó không xa, nó lập tức mừng rỡ kêu lên: "Mẹ ơi, cuối cùng mẹ cũng tới rồi!"
Tiểu Kim Long và Tiểu Li cũng vui sướng nhao nhao ngồi dậy, chúng nhìn về phía Hột Khê, gọi to: "Tiểu thư/ Lão đại!"
Con thuyền không ngừng lắc lư cuối cùng cũng ổn định lại, sắc mặt Trình trưởng lão và Phụng Vân Cảnh trên thuyền cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn Hột Khê đã mang theo vài phần kiêng kỵ.
Ánh mắt Phụng Vân Cảnh lại càng nóng rực. Thế rồi nhoáng một cái, cả người hắn đã bay vút lên trời cao, xuất hiện trước mặt Hột Khê.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com