Mãi đến khi lò Bổ Linh Đan thứ năm hoàn thành, Hột Khê đã mệt đến mức cả người ướt đẫm mồ hôi, linh lực khô cạn, giữa chừng không ngừng dùng nước linh tuyền Cửu U bổ sung mới có thể kiên trì đến kết quả hiện giờ.
Nhìn đan dược xếp đầy ắp mười mấy bình, Hột Khê có chút vui mừng, đồng thời cũng rầu rĩ không thôi.
Nếu mỗi ngày đều phải luyện đan bất kể ngày đêm cung cấp cho Thánh Đức Đường hoạt động, sao cô còn thời gian tu luyện nữa chứ?
"Mẹ, mẹ, mẹ cần mấy viên kẹo màu đen này ạ? Đản Đản sẽ cho mẹ toàn bộ chỗ con làm!"
Hột Khê vừa quay đầu liền trông thấy đứa nhóc này bê một hộp đan dược màu đen đầy ắp, như dâng kho báu đến trước mặt cô.
Trên trán đứa nhóc này lấm tấm mồ hôi, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh, hai chiếc râu trên đầu lúc lắc, gương mặt tỏ vẻ mẹ ơi con ngoan không nè, mẹ mau khen con đi.
Đây... đây là đan dược? Hột Khê cầm một viên lên xem thử, phát hiện là Bổ Linh Đan nhất phẩm.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com