Tưởng Lệ tức giận, nhéo lỗ tai Hạ Ý Hạo thật mạnh: "Con có sức tranh cãi với mẹ, sao không có sức sinh cháu trai cho mẹ sớm một chút đi hả?"
"Muốn bế cháu thì mẹ nói anh con với Điền Mật kìa, mẹ tìm con làm gì?"
"Thằng oắt con này, hôm nay bà đây nói rồi đó, ngày mai đi xem mắt, con muốn đi thì tốt, mà không muốn cũng phải đi."
Tưởng Lệ bị Hạ Ý Hạo chọc giận, bà vốn luôn dịu dàng trang nhã, bây giờ cũng tuôn ra từ "bà đây" rồi.
"Nếu như con vẫn không đi thì sao đây?"
Anh ta thật sự không muốn đi xem mắt, không muốn giống như cà rốt hay cải trắng ngoài chợ cho người ta chọn tới chọn lui đâu.
Hạ Ý Hạo ở nước ngoài quanh năm, Tưởng Lệ không gặp được người, bây giờ vất vả lắm anh ta mới về nước, Tưởng Lệ tất nhiên sẽ không cho anh ta đi một mình rồi.
Bà không cho anh ta từ chối nên nói một câu độc ác hơn: "Nếu như con không đi, mẹ sẽ cất hộ chiếu của con, nếu con không cưới cho mẹ một nàng dâu thì đừng hòng rời khỏi Trung Quốc."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com