Tâm trạng của Tiểu Miêu Miêu không hề chuyển biến tốt đẹp, cô chỉ ép mình quên đi mà thôi.
Sau khi ăn cháo xong, cô bắt đầu ngẩn người xem album để ở trước bàn học.
Ban đêm, Tiểu Miêu Miêu ngủ cũng không được yên ổn. Cặp lông mày của cô cứ nhíu lại, còn không ngừng trở mình, ngay cả Hạ Kỳ cũng không thể chìm vào giấc ngủ.
Mãi đến rạng sáng, cô nhóc trong lòng mới coi như hoàn toàn ngủ say.
Hạ Kỳ nhẹ nhàng rút cánh tay mình ra khỏi gáy Tiểu Miêu Miêu.
Sau đó lại lấy một cái gối nhét vào vòng tay Tiểu Miêu Miêu, rồi mới đứng dậy khỏi giường.
Anh lặng im di chuyển đến trước bàn học, mở máy tính ra.
Sau khi bật máy tính lên, Hạ Kỳ nhập một chuỗi địa chỉ internet, nhanh chóng vào trang web của No.1.
Rất nhanh đã có một khung chat hiện ra.
Là tin nhắn Phát Xít gửi tới.
[Phát Xít: Tiểu Hạ Hạ, giờ này chắc là rạng sáng ở Trung Quốc nhỉ, sao còn chưa ngủ?]
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com