Lúc này đang là giờ học, cổng chính của trường Anh Xán vẫn đóng chặt. Thế là, Tiểu Miêu Miêu kéo Hạ Kỳ chạy đến chỗ phòng bảo vệ.
"Bác bảo vệ ơi, bác có thể mở cửa cho bọn cháu được không?"
Bảo vệ của trường là người lính đã giải ngũ độ hơn năm mươi tuổi. Ông ấn tượng rất sâu sắc với cô bé có khuôn mặt đáng yêu như búp bê này.
Không giống với những học sinh khác, mỗi ngày đến trường, Tiểu Miêu Miêu đều cười vui vẻ. Ngay cả người xung quanh cũng vì thái độ lạc quan, cởi mở của cô mà yêu đời hơn. Chuyện trên diễn đàn lúc trước càng làm tiếng tăm của cô lan truyền rộng rãi.
Bác bảo vệ cũng không nói nhiều lời, lập tức mở cửa cho Tiểu Miêu Miêu.
"Miêu Miêu, sao dạo này không thấy cháu vậy?"
"Nói nhỏ cho bác biết, cháu phải đi đóng phim." Tiểu Miêu Miêu dí dỏm nói nhỏ với bác bảo vệ.
"Thật sao, vậy thì chúc mừng cháu nhé." Bác bảo vệ thật lòng chúc mừng Tiểu Miêu Miêu.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com