Sau khi Hạ Kỳ ổn định lại cảm xúc rồi, muốn sửa sang lại quần áo cho Tiểu Miêu Miêu. Tiểu Miêu Miêu xoay người đi, quay lưng về phía Hạ Kỳ, đỏ mặt nói: "Em tự làm được, anh đi mở cửa đi!"
"Em có chắc chắn tay em làm được không?"
Dù sao trên cái tay kia của cô nhóc còn cắm kim, Hạ Kỳ không yên tâm lắm.
Tiểu Miêu Miêu gật nhẹ đầu: "Em làm được mà. Anh đi mở cửa đi!"
"Vậy được thôi!"
Sau khi cô y tá bước vào, Tiểu Miêu Miêu quay lưng về phía cửa phòng, rúc vào chăn cài nút áo lại.
Bởi vì chỉ có một tay nên hơi bất tiện, hai chiếc nút ở trên cùng của Tiểu Miêu Miêu vẫn chưa cài vào được.
Tiểu Miêu Miêu vẫn chẳng hề hay biết gì. Trái lại, Hạ Kỳ đã giành trước cô y tá một bước, kéo chăn lên cho Tiểu Miêu Miêu. Trong buổi tối nóng bức, Tiểu Miêu Miêu đã bị bọc thành một cái bánh chưng lớn.
Cô y tá kiểm tra theo quy định xong bèn rời đi. Nhưng mà ánh mắt cô ta nhìn Tiểu Miêu Miêu rất kỳ lạ.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com